“Ọe… buồn nôn quá! Cái quái gì đây?” Một cảnh sát trẻ tuổi mặt mày tái mét, vịn lấy tường nôn khan liên tục, cổ họng dâng lên vị chua, anh ta nghiêng đầu đi, không dám nhìn vào hình ảnh trên màn hình giám sát.
Nhân viên trong phòng điều khiển cũng tái cả mặt, vội đẩy phần cơm tối trên bàn ra xa một chút.
Chỉ thấy trên màn hình, đoạn video đang phát lặp đi lặp lại: một bầy sâu nhỏ với đôi cánh thịt màu tím chen chúc bò lên thi thể, cánh chúng khẽ run mỗi khi nhúc nhích ăn thịt. Chẳng mấy chốc, cả cơ thể chỉ còn trơ lại bộ xương trắng.
Một cảnh sát lớn tuổi hơn cố nén cảm giác buồn nôn, sao lưu đoạn video lại: “Có khi là một loại sinh vật mới. Lát nữa gọi thêm vài người đến hiện trường điều tra, xem thử quanh đó có còn con nào không, mang về làm mẫu phân tích.”
.
Màn đêm buông xuống, Trình Bội bước dưới ánh trăng mờ nhạt đến dưới tòa nhà số 6, phát hiện cửa ra vào đã bị căng dây cảnh giới màu vàng. Trong không khí vẫn còn vương chút mùi máu tanh. Sắc mặt cô ấy khó đoán, nhìn chăm chú lớp đất bị cào lên, lộ ra lớp nền sần sùi bên dưới, đứng lặng một lúc, cô ấy vén tóc ra sau tai rồi vừa huýt sáo vừa rời đi.
Vừa mở cửa nhà, một làn hương đồ ăn thơm lừng đã ập vào mặt. Trình Bội xoa cái bụng lép xẹp của mình, hướng vào bếp hô lên: “Du Du ơi, có phần cho mình không đấy! Người ta bị cho leo cây, đến cơm tối cũng chưa ăn miếng nào đây nè!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play