Sắc mặt Triệu Hữu Càn lập tức âm trầm.
Căn bản không muốn mẹ nhắc tới em trai, đặc biệt là khi nghe đứa em này không chết như mong muốn của mình.
"Mẹ, mẹ nghỉ ngơi cho tốt, con có thời gian thì sẽ trở lại thăm mẹ," Triệu Hữu Càn đứng dậy, sửa sang lại âu phục, nói lời cáo biệt.
"Con lại có việc bận gì sao?" Phu nhân hỏi.
"Vâng, một đống việc, từ sau khi châu Âu dấy lên phong trào Long Pháp Sư, sản nghiệp của gia tộc ta chịu ảnh hưởng nghiêm trọng, mọi người đều chỉ đi tới những hội đấu giá có bán rồng, đối với chúng ta càng ngày càng không quan tâm. Những khách quen trước đây nịnh bợ chúng ta bây giờ lại đi mua đồ của đối thủ cạnh tranh với chúng ta, hừ," Triệu Hữu Càn rất bất mãn nói.
"Nào có khách quen gì, bọn họ chỉ nể mặt cha con mà hợp tác với chúng ta, bàn chuyện làm ăn với chúng ta, bây giờ cha con mất rồi...." Phu nhân nói.
"Luôn như vậy, tại sao mẹ luôn như vậy, con có nói cái gì với mẹ, thì mẹ đều nhắc tới bọn họ. Mẹ à, mẹ không thể khắc chế bản thân một thoáng sao, mẹ như vậy làm sao mẹ con mình còn nói chuyện tiếp được?" Triệu Hữu Càn cực kỳ không nhịn được mà nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT