Phùng Hà là một con sông lớn chảy ra biển, mà cảng Phùng Hà đã biến thành ổ ấm để đám sa nhân sinh sôi nảy nở.
Trong đại dương có rất nhiều sinh vật mạnh như tộc sa nhân. Muốn có được nhiều tài nguyên để tăng số lượng nhân khẩu sa tộc, chúng nó thường phải đánh đổi cùng trả giá thê thảm.
Nhưng ở lục địa thì khác.
Yêu ma trên lục địa còn lâu mới hung hãn như trong hải dương, tài nguyên chúng chiếm được cũng khá phong phú. Trong đồi núi kia có hùng trư đếm mãi không hết, có thể đảm bảo khẩu phần lương thực của chúng vô cùng phong phú. Mà trong thành thị nhân loại càng có lượng lớn nguồn năng lượng ma thạch, những nguồn năng lượng này giúp chúng mạnh hơn.
Việc gì phải đổ máu tranh chấp với những sinh vật hung mãnh kia trong đại dương, trong khi có thể đến lục địa, nơi nhân loại và yêu ma nhỏ yếu hơn rất nhiều? Một bộ lạc sa nhân ở đây cũng tùy tiện xưng bá được.
“Hình như nơi này không có sa nhân nào, quả nhiên chọn nơi này không sai, khà khà.” Triệu Mãn Duyên vượt qua lan can sắt, leo lên một tòa kiến trúc gần Phùng Hà.
Chui vào trong cửa sổ, Triệu Mãn Duyên phát hiện nơi này là ký túc xá. Bên giường còn vài bộ quần áo chưa kịp mang theo, là loại đồ mỏng manh, mềm mại, màu phấn lam.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT