“Khách khách khách khách.”
Hàm răng sắc bén như kim loại, không ngừng phát ra âm thanh nhai nghiến. Tộc sa nhân đều thích làm vậy, dường như để mài cho hàm răng của chúng thêm sắc. Đương nhiên, mục đích chính là để con mồi nghe thấy mà bắt đầu hoảng sợ.
Một khi con mồi hoảng loạn, chúng sẽ trở nên vô ý chí, chạy lung tung và phát ra đủ loại tiếng thét.
Dưới cầu vượt, âm thanh răng nanh va vào nhau ngày càng gần. Thanh niên gầy trơ xương bắt đầu trở nên bất an. Trên người hắn không có vết thương nào. Vị trí của hắn, trừ khi trực tiếp đi trên cầu vượt, nếu không sẽ không cách nào phát hiện ra, vì thế tộc sa nhân hẳn cũng không biết hắn trốn ở chỗ này.
Thế nhưng, thanh niên bắt đầu cử động cơ thể, dường như nhớ lại tiếng kêu thảm thiết của cô gái kia. Vừa nghĩ đến chuyện như vậy sẽ xảy ra với mình, hắn đã muốn đứng dậy.
“Đừng sợ, chúng nó không biết cậu ở đây,” Mạc Phàm nói nhỏ.
“Nhưng nếu lỡ chúng biết, chúng chỉ đang trêu tôi thì sao?” Thanh niên gầy gò nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play