Hỏa diễm đốt cháy, rác chất đống ở đây chính là những cây thuốc phiện mà bọn họ khổ sở tìm kiếm, hiển nhiên là tinh luyện thì cũng đã tinh luyện rồi, chỉ còn lại xác cùng hoa thải, trực tiếp thiêu hủy là tốt rồi. Chỉ là trong không khí có mùi lạ để người ta cảm giác bước vào một ổ thuốc phiện cổ đại, sặc tới mức cổ họng nghẹn lại.
"Vèo!" "Vèo!" "Vèo!"
Có vài tiếng vang cực tốc xung quanh Mạc Phàm, Mạc Phàm vừa nhìn thì có sáu người mặc đồ nhà sư màu nâu xuất hiện trước mặt mình, lộ ra đôi môi màu lam cùng cằm có vết sẹo. Sau lưng sáu người này là Lam Biên Bức đã thay đồ từ lúc nào, đường nét do bộ đồ đỏ đậm làm cho Lam Biên Bức như một con rắn có độc, trong đôi mắt lập lòe tà quang đùa giỡn với con mồi.
"Không biết anh dạo này tu hành như nào, vừa hay tôi để mấy kẻ hành hình mà người ta cảm thấy đắc ý tới sát hạch anh," Lam Biên Bức nói với Mạc Phàm.
Mạc Phàm không trả lời, sự chú ý đã dồn vào người đứng bên cạnh Lam Biên Bức. Bên cạnh Lam Biên Bức còn có một người, người này che đi thân thể bằng một tấm vải gai nhà sư đã phai, ngay cả gương mặt cũng che đi, chỉ thấy được mỗi con mắt. Đôi mắt này cũng đang nhìn Mạc Phàm, nhìn thấy ánh mắt đó, ám mạch trong người Mạc Phàm bắt đầu chuyển động. Báo trước nguy hiểm. Ám mạch tuôn ra từ lỗ chân lông Mạc Phàm như khí, để Mạc Phàm không khỏi lạnh lẽo.
Đôi mắt này lại mang tới quen thuộc với Mạc Phàm, bao gồm để ám mạch sinh ra báo động trước....
"Người này...!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play