"Các người oan có đầu nợ có chủ, hiệu trưởng Schilling bỏ đá đen có tội, vậy các người cứ xử lý ông ta là được, tại sao lại muốn tàn sát cả Thánh Học Phủ Ojós, thấy dễ quá nên tăng độ khó cho nhiệm vụ hay sao?" Mạc Phàm nói.
"Giết một người cũng có tội, giết nhiều người cũng có tội, vậy thì có khác gì nhau đâu?" Lam Biên Bức nói.
Mạc Phàm gãi đầu, tốt xấu cũng làm giáo viên được một thời gian, mình nên khuyên bảo nữ sinh cực đoan Lam Biên Bức thế nào đây? Quên đi, phí lời với người như thế cũng không có ý nghĩa gì. Ánh mắt thay đổi, Mạc Phàm không diễn cùng Lam Biên Bức nữa.
Địa vị của Lam Biên Bức phải cao hơn áo lam chấp sự, giải quyết người này thì vấn đề gì cũng sẽ dễ giải quyết.
"Anh thật sự cho rằng tôi là một cô gái yếu đuối đơn độc chờ một mình nơi hoang sơn dã lĩnh này sao?" Rất nhanh Lam Biên Bức đã nhận ra được ý đồ của Mạc Phàm.
"Không sao, tới bao nhiêu thì cũng sẽ được một vé chôn cùng," Tay Mạc Phàm hóa thành trảo, ánh mắt ám tử sắc trong nháy mắt đã có sấm sét lập lòe ở tay. Những sấm sét này không có biến mất cũng không có nhanh chóng thoát đi, vẫn bám vào ngón tay Mạc Phàm, theo hai tay trái phải Mạc Phàm đan xen, Liệt Lôi Ma Trảo xuất hiện trong không khí trực tiếp bay tới trước mặt Lam Biên Bức.
Lam Biên Bức vẫn nở nụ cười, gương mặt đã chia năm xẻ bảy như pha lê ở trong sấm sét, biến thành những mảnh vỡ rơi trên mặt đất. Chỉ là tiếng cười của Lam Biên Bức vẫn còn ở trong gian nhà này, tựa hồ như vừa cười vừa đung đưa thân thể, tiếng cười quyến rũ đứt quãng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT