Mạc Phàm hơi kinh ngạc, làm sao Mục Ninh Tuyết lại nhắc tới cô ấy.
"Ban đầu em cho rằng thế giới này cũng chỉ có mỗi em là có thể chất như thế, nhưng sau khi thấy Tần Vũ Nhi, em mới ý thức được kỳ thực còn có người chịu đựng nhiều hơn em." Mục Ninh Tuyết nói.
"Tần Vũ Nhi cũng là trời sinh linh chủng giống em?" Mạc Phàm kinh ngạc nói.
Mục Ninh Tuyết lắc đầu, nói: "Thể chất của cô ấy còn đặc biệt hơn em một chút, thuộc tính băng trong cơ thể em thức tỉnh khi em 11, 12 tuổi. Ban đầu cơ thể em chỉ có thân thể băng hàn, nhưng trưởng thành theo tuổi thì băng hàn cũng sẽ tăng cường. Để không một ngày nào đó em ngủ say hoàn toàn trên chiếc giường băng kết, em không thể không dùng hết khí lực để tu luyện. Thân thể băng hàn như ma quỷ sẽ trưởng thành lớn mạnh, dùng roi quật em, làm cho em cần tu vi cao hơn nữa để gánh chịu nó."
Mạc Phàm không kiềm được mà vươn tay ra, cũng coi như là biết rõ tại sao tính cách của Mục Ninh Tuyết dần trở nên lạnh nhạt. Ở trong hoàn cảnh như vậy thì bất kỳ tâm tình gì cũng đều trở nên dư thừa, mỗi ngày mỗi đêm trong đầu chỉ có tiếng thống khổ.
"Loại thể chất này mãi đến khi thành niên thì mới dần biến thành sức mạnh có thể khống chế. Chỉ là điều này ở ngoài miệng mọi người lại là trời sinh linh chủng, trời sinh thiên phú Băng hệ hoàn mỹ..." Mục Ninh Tuyết nói tiếp.
"Làm sao lúc đó em không nói với anh một tiếng?" Mạc Phàm có hơi đau lòng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play