Nguyền rủa dần được hóa giải. Khoảng thời gian Mạc Phàm và Triêu Hách đối thoại cũng không phí hoài, ít nhất hắn đã giúp Đường Nguyệt thoát khỏi kết cục như bốn gã Đông Phương Thế Gia kia.

“Lão sư Đường Nguyệt, người không sao chứ?”

Mạc Phàm tiến lại gần Đường Nguyệt, nàng đang mềm nhũn, phải dựa vào tảng đá mới đứng vững.

Lúc này, y phục Đường Nguyệt xộc xệch, để lộ làn da trắng nõn. Nàng dùng hai tay che trước ngực, khiến ai nhìn thấy cũng không rõ nàng đang che đậy sự trong trắng hay mời gọi người ta xé toang y phục.

“Đừng... đừng qua đây...”

Đường Nguyệt cố nén những ý nghĩ xằng bậy đang tràn ngập trong đầu, mạnh mẽ ngồi xếp bằng.

Hiện tại, trong vòng mấy cây số quanh đây, có lẽ chỉ Mạc Phàm là nam nhân. Cảnh tượng hãm hại vốn chỉ có trong phim ảnh, giờ đây lại giáng xuống đầu nàng.

Mạc Phàm là một chàng trai anh tuấn tiêu sái, tuấn mỹ như vương tử, đúng là mẫu người nàng hằng mong. Thế nhưng lúc này nàng phải nhịn!

Không được! Trong tình huống này, bất kỳ nam nhân bình thường nào cũng sẽ thừa cơ giậu đổ bìm leo. Bởi vậy, nàng phải tìm mọi cách khiến hắn tránh xa nàng.

Nếu có khoảng mười phút tĩnh tâm, dựa vào nghị lực của mình, nàng có thể vượt qua vấn đề này. Dù sao tinh thần của Ma Pháp sư cường đại hơn người thường rất nhiều.

Đúng rồi! Hồng Viêm!

Vốn thứ này phải thuộc về Thẩm Phán. Nhưng lúc này, có lẽ tiện nghi cho hắn rồi.

“Người... người cầm Hồng Viêm luyện hóa đi.”

Đường Nguyệt hít một hơi thật sâu rồi nói.

“Hồng Viêm có thể luyện hóa lúc nào cũng được. Hiện tại an nguy của người quan trọng hơn.”

Mạc Phàm nghiêm trang đáp.

Đường Nguyệt không dám ngẩng đầu nhìn Mạc Phàm đang làm gì. Trong lòng nàng thầm mắng hắn vô số lần: "Cái thằng chó chết Mạc Phàm này nữa! Có nhanh biến khỏi tầm mắt bổn tiểu thư không thì bảo? Người đã biết tình trạng lão nương ta lúc này như thế nào rồi lại còn nói vậy? Người có tin, nếu người bước tới thêm một bước nữa, ta sẽ đập chết người cho chó ăn không!"

Nói thật, lúc này Đường Nguyệt cũng có chút lo lắng. Nàng không biết hắn sẽ làm gì nàng hoặc nàng sẽ làm gì hắn. Bởi vậy, nàng cắn răng nói:

“Linh Phẩm Hỏa Chủng sẽ tiêu tán rất nhanh.”

“Oa, oa! Cho ta thật sao?”

Mạc Phàm thành thật hỏi lại.

“Đúng vậy!!!”

Đường Nguyệt gằn giọng, gần như muốn vỡ tiếng.

“Vậy người chiếu cố bản thân mình cho thật tốt nha. Ta tới chỗ kia luyện hóa Hồng Viêm. Nếu có gì cần ta thì...”

“Cút!!!!”

Đường Nguyệt giận đến phát điên.

Mạc Phàm bất đắc dĩ tiêu sái rời đi.

Trong lòng còn âm thầm mắng: "Mình đã có lòng tốt muốn giúp đỡ lại còn hung hăng, tức giận chửi mình cút đi..."

Cuối cùng, hắn chỉ có thể cảm khái một câu rằng lão sư lúc này không có tố chất gì cả.

Thế nhưng, khi nghĩ tới chuyện hắn đạt được Hỏa hệ linh chủng cao quý như thế này, ngay lập tức mọi chuyện hắn đều quên sạch sẽ!

Một nam nhân chân chính có mị lực, đó là bản thân tự phát ra một lực hấp dẫn giống như một loại thuốc kích thích. Khi hắn tới gần nữ nhân thì những nữ nhân đó sẽ bị hắn hấp dẫn không sao cưỡng lại được, giống như nghiện ma túy vậy.

Nhưng trên thế gian này, những nam nhân như vậy rất ít. Bởi vậy, đối với chuyện lúc này Mạc Phàm căn bản là khinh thường... Được rồi. Mạc Phàm thừa nhận là hắn nhìn thấy lão sư Đường Nguyệt ngưng tụ ra một đoàn lửa trên bàn tay nên hắn phải dừng hành động xấu xa này lại.

Đối với Mạc Phàm mà nói, Hồng Viêm chính là một hấp dẫn vô cùng chí mạng.

Hắn bây giờ nghèo rớt mồng tơi. Cho nên loại bảo vật hiếm có như thế này làm sao hắn có thể bỏ qua cho nó được chứ!

Đông Phương Thế Gia, nhóm Thợ săn Ma pháp sư Phan Hùng, còn cả tên tội phạm giết người bị truy nã này nữa. Bọn họ đều vì Hồng Viêm này đánh nhau đến đầu rơi máu chảy.

Ngay từ lúc đầu, Mạc Phàm cũng rất muốn Hồng Viêm này. Quả thật hắn phải cảm ơn Đường Nguyệt đã dùng chiêu Hoàng tước tại hậu. Chứ không, vật phẩm quý giá này sao có thể rơi về tay của hắn được cơ chứ.

Trước mắt, Đường Nguyệt lo bảo vệ tấm thân ngọc ngà trong trắng của mình. Cho nên nàng ngồi xếp bằng tĩnh tâm chống chọi lại tâm ma kia. Vì thế cho nên nàng mới nguyện ý để bảo vật quý giá này rơi vào tay hắn, khiến cho hắn hưng phấn run rẩy cả người.

“Mình phải nhanh chóng luyện hóa Hồng Viêm rồi mang lão sư Đường Nguyệt rời đi. Chứ không chờ thêm một lúc nữa, có thêm nhiều Ma Pháp Sư xuất hiện. Tới lúc đó mình lại gặp rắc rối lớn. Không khéo khi đó mình mất cả tiền và sắc nữa thì chết!”

Mạc Phàm âm thầm nói trong lòng.

Nghĩ vậy, hắn liền nhanh chóng đưa hai bàn tay mình vào bên trong cái Hồng Viêm đặc thù kia. Hắn cũng không dám lãng phí một chút thời gian nào nữa.

Một cảm giác nóng rực từ bàn tay truyền đi khắp toàn thân. Mới đầu cảm giác nóng rát này khiến cho hắn nhịn không nổi. Nhưng rất nhanh, hắn liền phát hiện ra Hồng Viêm tràn đầy linh tính này hình như cũng không có ý định xâm phạm con người.

Dần dần cảm giác nóng hổi trong huyết mạch chảy khắp toàn thân hắn. Mạc Phàm liền nhắm hai mắt lại, tập trung tinh thần cảm thụ trạng thái kỳ dị của Hỏa nguyên tố chảy trong cơ thể mình.

Quả thật Hồng Viêm rất ngoan hiền. Nó giống như một đứa con nít mới cất tiếng khóc chào đời. Nó tiến vào trong người hắn nhưng biểu hiện ra lại không khác gì một đứa con nít ôn như, bám theo bố mẹ vậy.

Lúc đầu nó còn cảnh giác một chút. Nhưng ngay sau đó cảnh giác này liền bị loại bỏ. Sau đó nó mở rộng vòng tay non nớt của mình ra, dung nhập vào trong thân thể của Mạc Phàm, dung nhập vào trong Hỏa hệ Tinh Vân của Mạc Phàm.

Quá trình này không khác gì Mạc Phàm được ngọn lửa tẩy rửa. Thanh lọc! Ngọn lửa của hắn không ngừng được Hồng Viêm tẩy rửa, không ngừng lột xác!

Biến hóa phát sinh đầu tiên chính là da thịt của Mạc Phàm. Đúng vậy! Lúc trước da tay của hắn có vài phần ngăm đen, không khác gì đồng đen. Thế nhưng sau khi Hồng Viêm dung nhập vào, màu da của hắn liền được Hồng Viêm trau chuốt trở nên sáng lạng, nhẵn nhụi.

Máu trong cơ thể của hắn cũng được cải tạo, càng đỏ bừng cao quý hơn.

Sau máu, chính là xương cốt.

Lúc đầu xương cốt của Mạc Phàm không khác người bình thường là bao. Nhưng sau khi được Hồng Viêm tẩy rửa, nó cứng rắn không khác gì thanh sắt được thiên chuy bách luyện.

Mặc dù Mạc Phàm không có cách nào nhìn thấy nó biến hóa ra sao. Nhưng hắn có thể cảm nhận được xương cốt trong cơ thể mình có sự biến hóa rõ rệt.

Mà biến hóa lớn nhất tất nhiên là Hỏa hệ tinh vân trong thế giới tinh thần rồi!

Lúc trước Tinh Vân màu đỏ thẫm của hắn vẫn còn pha lẫn một chút tạp chất. Nó ở trong vũ trụ tinh thần cũng chỉ là diễm lệ mà thôi. Thế nhưng khi Hồng Viêm dung nhập vào, Hỏa hệ Tinh Vân của hắn liền tăng lên một tầng đẳng cấp mới...

Ngày trước Tinh Vân có hình dạng nước xoáy. Thế nhưng sau khi được Hồng Viêm tẩy rửa, nó liền biến thành một đóa hoa hồng màu đen nhánh, cao quý, thần bí mà tuyệt mỹ!

Sau khi luyện hóa xong, tất cả tốt xấu đều phơi bày ra hết!

Mặc dù Mạc Phàm không có thi triển ra bất kỳ kỹ năng nào, nhưng Mạc Phàm có thể cảm nhận được lực lượng Hồng Viêm so với Phàm Hỏa ban đầu cường đại hơn rất nhiều!

Nó không sục sôi, cũng không nóng nảy vội vàng. Mà nó cô độc, lẻ loi. Nhưng Mạc Phàm biết nó và đóa hoa hồng đen kia nguy hiểm đáng sợ tới cỡ nào!

Lúc trước Mạc Phàm phóng ra Hỏa Tư – Bạo Liệt trúng vào một con yêu ma thì... có lẽ hơn phân nửa đánh cho nó bị trọng thương.

Nhưng lúc này, ngọn lửa Hồng Viêm được tăng uy lực lên gấp hai lần. Hắn chỉ cần tung ra chiêu Hỏa Tư – Bạo Liệt là có thể oanh cho một con yêu ma bình thường còn nửa mạng sống. Thậm chí có thể trong vòng một giây giết chết yêu ma này cũng nên!

Hầu hết yêu ma đều có tốc độ di chuyển rất nhanh. Cho nên bọn nó cũng không thể nào đứng yên để cho Hỏa Tư của hắn đánh trúng được. Mặc dù Ma Pháp Sư có Hồng Viêm thì hiệu quả của nó có lẽ tăng lên khi đối phương đứng im mà thôi.

Nhưng Mạc Phàm lại là một nam nhân trời sinh song hệ!

Trước tiên hắn phóng ra Lôi Ấn có khả năng khống chế yêu ma một cách mạnh mẽ. Sau đó hắn bồi thêm tiếp “Hồng Viêm – Hỏa Tư – Bạo Liệt” thì con yêu ma kia chắc chắn chết ngay lập tức!

Hiện tại, thời gian phóng thích Lôi Ấn của Mạc Phàm là 1.5 giây. Mà Hỏa Tư cũng không thể nào cao hơn 1.5 giây được!

Vì vậy, chỉ cần cho hắn 3 giây thì bọn Độc Nhãn Ma Lang hay Cự Nhãn Tinh Chuột kia chắc chắn sẽ bị oanh chết, chết mà không hiểu vì sao mình chết!!

Kỹ năng Sơ cấp Ma Pháp tiêu hao ma năng cũng không nhiều. Hiện tại nếu như Mạc Phàm không bị bọn yêu ma bao vây, thì chuyện hắn mở một con đường máu là một chuyện rất dễ dàng. Cho dù xui xẻo gặp một đoàn bao vây đi chăng nữa, hắn cũng sẽ cho bọn nó nếm thử tư vị Hỏa Quyền “Ace” là như thế nào!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play