Uông Đại Khoát khoác áo choàng xám, ngồi xổm bên con suối không biết chảy về đâu, lấy nước trong vắt vào ấm của mình, lúc này vẫn không quên quở trách Uông Hoa cùng Trần Bân Bân.
"Mấy đứa tốt xấu gì cũng là người của Hiệp Hội Pháp Sư, tại sao lại thấy chết mà không cứu, làm ta quá thất vọng rồi. Nếu Quách Mộc Tráng xảy ra chuyện gì bất trắc thì làm sao ta ăn nói được với những người của hiệp hội khi trở về?" Uông Đại Khoát nói.
Uông Đại Khoát cũng hối hận, tại sao lại vội vàng đuổi theo Sơn Nhân, suýt chút nữa còn không tìm thấy đường về, lại có một người chết, hơn nữa Quách Mộc Tráng cũng khó mà sống được.
"Chúng cháu chỉ không muốn có thêm thương vong," Uông Hoa đáp.
"Trưởng lão, người nhìn lên bầu trời đi!" Hồ Đóa kích động chỉ tay lên bầu trời.
"Là bồ công anh! Không nghĩ tới chúng ta lại gặp vận may như thế, thấy được những bồ công anh tự nhiên, nhanh lên, nơi đó chắc hẳn có nhiều Tử Đoạn Thụ lớn!" Uông Đại Khoát mừng rỡ, vui vẻ, cứ như là đã quên mất chuyện lúc trước.
Uông Đại Khoát dẫn mọi người theo, rất nhanh đã tới một nơi tầm nhìn thoáng đãng, khi nhìn thấy những bồ công anh bay lên bầu trời thì mừng rỡ như điên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play