Điều đáng sợ nhất ở sa mạc là không biết có thứ gì ẩn dưới lớp cát, con người rất khó phát hiện ra được điều đó. Một khi rơi vào địa bàn của yêu ma sẽ gặp phải tính đả kích hủy diệt, hơn nữa cũng sẽ không có chỗ nào gọi là an toàn tuyệt đối.
Mà giờ tình huống ở thung lũng rộng với cỏ cao cũng tương tự như thế, hệ số nguy hiểm cực cao, cỏ còn cao hơn đầu người, ngẩng đầu lên thì bầu trời bị thu lại chỉ bằng lòng bàn tay. Đi lên đều cần vén cỏ, xung quanh đều là cỏ, thậm chí có thứ gì đi tới cũng không nhìn thấy.
"Chỉ mong là không có đội thợ săn nào đi tới đây." Nghe Linh Linh phân tích xong làm Thần Dĩnh càng thêm lo lắng.
"Anh cảm thấy sơn nhân rất xảo quyệt, chúng nó rất hy vọng có người chạy tới đây, không có nơi nào thích hợp cho chúng nó làm đồ tể hơn nơi này." Triệu Mãn Duyên nói.
"Nếu tớ mà sơn nhân thì...." Mạc Phàm thuận miệng nói một câu ra, nhưng vừa nói xong thì có linh cảm không lành dâng lên từ trong lòng, quay đầu lại nhìn Linh Linh.
Linh Linh không hiểu nhưng thấy trong mắt Mạc Phàm hiện ra sự lo lắng.
"Tại sao em lại khẳng định nơi này có tử đoạn thụ lớn vậy Linh Linh?" Mạc Phàm hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play