Miếng hoa cúc mềm này nhân bánh đậu, hơi ngọt xốp giòn, rất hợp khẩu vị Vu Hiểu Tĩnh, nhưng Giang Tư không quá thích ăn bánh đậu, ăn nửa cái là không ăn nữa. Vu Hiểu Tĩnh lại lấy một miếng chậm rãi ăn.
“Cẩn thận khó tiêu, chúng ta mới nếm qua Tảo Thiện bao lâu a?” Giang Tư nhắc nhở. Vu Hiểu Tĩnh làm mặt quỷ: “Không nghe không nghe!”
Giang Tư không để ý đến nàng.
A Cường dẫn các nàng đi xem gian phòng Vu Hiểu Tĩnh muốn mua lại. Gian phòng này nằm ở giao giới giữa ngõ thông an và ngõ Vĩnh Bình. Hai nơi ngõ nhỏ này đều đông dân cư, muốn rời khỏi ngõ đều phải đi qua gian phòng này, người qua lại không ít, xung quanh còn có tiệm bánh ngọt và quán cơm nhỏ.
Ven đường cũng có mấy hàng bán dạo bán tạp hóa và rau quả tươi. Tuy có chút trùng hợp với tiệm tạp hóa của Vu Hiểu Tĩnh, nhưng quán nhỏ này không thiếu hàng.
“Vu cô nương, nơi này vốn là tiệm sách, nhưng dân cư ở đây chủ yếu là người già, ít người biết chữ, nên không có mấy người đến đọc sách mua sách. Không làm ăn được nên không cho thuê nữa. Chủ nhà không ở Thạch Nguyên trấn, ngại phiền phức với người thuê không ổn định nên định bán đi, vừa mới rao bán không lâu.” A Cường là người tinh ý, nhìn Vu Hiểu Tĩnh là biết nàng hài lòng, vội khuyên: “Giá này không đắt đâu, ta thấy không có gì đáng chê trách. Hai vị cô nương cùng thương lượng một chút đi, nếu thích thì ta đề nghị mau chóng quyết định. Vị trí này thực sự không tệ, muốn bán lại cũng dễ dàng.”
Vu Hiểu Tĩnh không nói, nhìn Giang Tư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT