Vu Hiểu Tĩnh trợn mắt, chỉ vào Giang Kham và Kiều Mân Huyên ở cách đó không xa: “Này, theo ta Cô gia quả nhân, vị hôn phu tế của các ngươi đều đến rồi, thật sự là nửa khắc cũng không rời khỏi các ngươi.”
Đúng lúc đó, Phó Hoài Cẩn đã tìm được đóa Bạch Cúc mình muốn, đưa tay bẻ gãy cành, hái xuống, sau đó nhìn về phía Giang Tư: “A Tư, đóa này thế nào? Ta cài lên cho ngươi.”
Đó là đóa Bạch Cúc nhỏ xinh, chỉ lớn bằng nắm tay Giang Tư.
“Tốt.” Giang Tư cười đến híp cả mắt, quay lưng về phía Phó Hoài Cẩn. Phó Hoài Cẩn đưa tay nhẹ nhàng cài đóa Bạch Cúc vào mái tóc búi cao của nàng, bên cạnh là chiếc trâm ngọc xanh biếc. Vu Hiểu Tĩnh thấy vậy liền nháo nhào đòi mình cũng phải cài cúc. Thiệu Tuyết Chi và Hồ Tình Nhi bất đắc dĩ cười cười, xoay người chọn trong bụi hoa, chọn một đóa Hoàng Cúc hợp với bộ váy vàng nhạt hôm nay mình mặc. Đặc biệt là chọn đóa nhỏ, đóa hoa nhỏ nhắn xinh xắn làm nổi bật người còn yêu kiều hơn, chứ không phải đóa hoa cúc lớn, sẽ chỉ làm người ta nhớ đến bà mối đội một đóa hồng lớn trên đầu.
Có lẽ thấy Phó Hoài Cẩn chọn cho Giang Tư đóa Bạch Cúc cài lên, Kiều Mân Huyên và Giang Kham đi tới trước, đầu tiên đi chọn cúc. Một người chọn đóa Bạch Cúc cho Thiệu Tuyết Chi, một người chọn đóa đỏ cho Hồ Tình Nhi. Các cô gái đều hài lòng, vui vẻ vô cùng.
Chỉ có Tề Diệp, người đàn ông đáng thương còn độc thân, ngồi một mình trong đình nghỉ mát. Vu Hiểu Tĩnh cũng là độc thân sao? Nhưng nàng có những người chị em tốt! Những người chị em tốt mặc dù hơi trọng sắc khinh hữu, nhưng ít ra vẫn chọn cho nàng đóa Hoàng Cúc để cài hoa.
Nghĩ đến đây, Vu Hiểu Tĩnh cuối cùng cũng cảm thấy cân bằng hơn một chút, ngược lại quên mất nam nhân làm gì có cài hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT