“Tốt, ngươi mau mau trở về.” Phó Hoài Cẩn nhìn chằm chằm Giang Tư, cách mấy giây mới gật đầu, Giang Tư lúc này lộ ra một nụ cười thật tươi, đưa tay nắm chặt tay hắn, quay người kéo tay Hồ Tình Nhi, bốn cô gái nói nói cười cười hướng về phía bụi hoa đi đến.
Chỗ này khắp núi đầy đất hoa cúc là hoang dại mọc tự nhiên, không có người quản lý, lại dáng dấp vô cùng đẹp, từng đám từng đám nhiều cụm, liếc nhìn lại hoa cúc tranh nhau khoe sắc, đẹp không sao tả xiết.
“A Tư, ngươi mau nhìn, ngươi thích đóa nào? Ta cảm thấy màu đỏ đẹp nhất, Tình Nhi tỷ tỷ, Tuyết Chi, các ngươi cảm thấy thế nào?” Vu Hiểu Tĩnh chỉ vào biển hoa hỏi. Thiệu Tuyết Chi cười khẽ một tiếng: “Màu trắng cũng rất đẹp.”
“Ta cũng thích màu đỏ.” Hồ Tình Nhi nhìn về phía Giang Tư, hỏi: “A Tư, ngươi thì sao?”
“Ta?” Giang Tư cười hắc hắc một tiếng: “Ta bác ái, tất cả màu sắc ta đều thích.”
Các nữ hài tử đều sững sờ, hoàn toàn không ngờ tới lại nhận được một câu trả lời như vậy từ Giang Tư.
“Sao vậy? Ta nghiêm túc mà.” Giang Tư đưa tay phất qua một đóa cúc vàng rực, rồi cúi đầu khẽ hít hà, hương cúc thanh mát xộc vào mũi, nàng cười đứng thẳng dậy: “Đã là cúc thì màu nào cũng tốt, ta thích cúc, bất kể nó là loại nào, màu gì, ta đều thích.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play