“Tiểu Lục Tử, chuyển sang lửa lớn cô nước đi.” Giang Tư vừa dứt lời,
Triệu Lục đã thêm mấy cành củi vào lò, lửa bỗng lớn hơn, nước trong nồi sôi sùng sục, nhanh chóng cạn dần, Giang Tư cầm nắp nồi đảo đều để tránh cháy nồi.
Lửa nhỏ hầm nhừ, lửa lớn cô nước, mất không ít công phu món móng heo kho tàu rốt cục cũng làm xong, múc ra cho lên mâm gỗ, đáy nồi còn một tầng nước canh mỏng, Giang Tư rưới lên móng heo, móng heo bao phủ nước canh đậm đà, hiện lên ánh bóng yếu ớt, trông hồng nhuận lại óng ánh.
“Tới tới tới, nhường một chút nhường một chút, ta đến nếm thử vị cho mọi người!” Vu Hiểu Tĩnh không biết từ lúc nào đã cầm một chiếc đũa, gạt Giang Tư ra: “Móng heo kho tàu phải ăn lúc còn nóng!”
“Ngươi chậm một chút, cẩn thận bỏng.” Giang Tư nhìn nàng, bất đắc dĩ thở dài, Vu Hiểu Tĩnh không để ý, khoát khoát tay, đũa nhắm ngay một miếng móng heo, gắp lên lúc da thịt còn đang khẽ run, nhìn rất mê người.
Giang Tư cũng thấy thèm, cũng cầm một đôi đũa, chọn miếng móng heo nhỏ nhất bỏ vào miệng, móng heo hầm đến nhừ ngon miệng, vừa cho vào miệng đã mềm nhũn, tan ra, thịt phi thường trơn mềm, mùi tương đậm đà mang theo chút ngọt, không hề ngán chút nào.
“A Tư, tay nghề của ngươi vẫn tốt như mọi khi!” Vu Hiểu Tĩnh ăn xong một miếng vừa chuẩn bị gắp miếng tiếp theo, bị Giang Tư cướp đi đũa: “Được rồi, sắp ăn cơm rồi, lát nữa ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT