“Không sao, vẫn kịp mà, ngươi…” Giang Kham dừng lại vài giây, nhìn kỹ khuôn mặt Giang Tư, không muốn bỏ lỡ bất kỳ biểu lộ nào của cô: “Ngươi còn nhớ chuyện tối hôm qua không?”
Giang Tư có chút không hiểu: “Tối hôm qua, tối hôm qua có chuyện gì xảy ra sao? Tối hôm qua không phải chỉ có một bữa tiệc, sau đó ta và Hiểu Tĩnh uống nhiều có chút say, cũng không có chuyện gì đặc biệt… Phải không?”
Nhìn vẻ mặt kỳ lạ của anh trai mình, Giang Tư nói câu cuối cùng có chút thiếu tự tin: “Chẳng lẽ… Ta và Hiểu Tĩnh say rồi còn làm chuyện gì không hay sao?”
Giang Kham theo phản xạ khoát tay: “Không có, không có. Ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi, Kiều công tử hôm qua không phải nhìn trúng món cá sóc mè và món Đậu Hũ Trúc của ngươi sao? Ngươi đừng quên, Hiểu Nghị vừa nói Kiều công tử bữa trưa muốn đến dùng cơm, để thương lượng với ngươi chuyện người mua.”
Nhìn Giang Tư hoàn toàn không nhớ ra chuyện gì xảy ra ngày hôm qua, Giang Kham cũng không có ý định nói với Giang Tư chuyện tối hôm qua cô mượn rượu say trêu ghẹo Phó Hoài Cẩn.
Có lẽ anh nên nói chuyện này với mẹ trước xem sao. Mặc dù lúc đó chỉ có vài người bọn họ ở đó, nhưng dù sao việc này liên quan đến danh tiết của Giang Tư, vẫn nên để mẹ đi tìm Phó lão gia tử để nói chuyện cho cẩn thận.
Giang Tư tự nhiên là tin Giang Kham, đó là anh của nàng, có gì tốt mà lừa nàng? Kiều Mân Huyên hôm qua đúng là đối với hai món ăn đó thật sự cảm thấy hứng thú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play