Giang Tư vui vẻ ngắm nhìn bức chân dung của mình một lúc lâu, cẩn thận từng li từng tí cuộn lại cất kỹ, rồi cầm lấy bức tranh còn lại.
Là bức tranh miêu tả cảnh mặt trời lặn trên đỉnh núi. Bức tranh tập trung miêu tả khung cảnh mặt trời lặn hôm đó, khung cảnh tuyệt đẹp ấy giờ đây lại hiện ra trước mắt nàng, lập tức đưa nàng trở về ngày hôm đó.
Ngoài mặt trời lặn, dưới bóng cây trên đỉnh núi còn có ba bóng lưng. Vu Hiểu Tĩnh mặc váy dài màu vàng nhạt, giơ tay chỉ lên trời. Chỉ nhìn bóng lưng của nàng cũng biết lúc ấy nàng phấn khích đến mức nào. Cách đó không xa, Giang Tư và Phó Hoài Cẩn sóng vai đứng, ngửa đầu nhìn lên bầu trời. Hai người đứng không quá gần, nhưng bầu không khí lại vừa vặn.
Nàng lập tức có thể phân biệt được ba bóng lưng trên bức tranh theo thứ tự là ai.
Nhưng…… Giang Tư hơi có chút tiếc nuối. Nghĩ đến nếu bỏ Vu Hiểu Tĩnh đi thì sẽ càng tuyệt vời hơn.
Bóng đèn này không phân biệt thời gian trường hợp!
Trận mưa rơi xuống cũng nhanh mà qua đi cũng nhanh. Gần đến giờ cơm trưa, chân trời lại một lần nữa quang đãng, bầu trời xanh thẳm điểm xuyết vài áng mây trắng, mặt trời lại ló đầu ra. Ánh nắng lúc này không hề gay gắt, dịu dàng ấm áp, không khí tràn ngập sự trong lành, dễ chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play