Tháng tám đã là cuối mùa hè, thời tiết mặc dù vẫn còn hơi nóng, ánh nắng buổi sáng chiếu xuống vẫn chưa quá gay gắt. Giang Tư liền đứng ở chỗ thoáng mát bên ngoài, nhìn về phía trước nhất nghiêm túc lắng nghe Giang Nguyên học thuộc lòng là Phó Hoài Cẩn. Ánh nắng xuyên qua cửa sổ rơi trên người hắn, phảng phất phủ lên một tầng vàng óng, cả người đẹp đẽ không sao tả xiết.
Cứ như vậy một khoảnh khắc, bầu trời xanh thẳm vốn trong sáng bỗng chốc trở nên âm u, mây đen dày đặc, chân trời chợt lóe lên một đạo bạch quang, một tiếng ầm vang, sấm sét vang dội. Giang Tư giật mình, lên tiếng kinh hô. Người trong phòng đều nhìn sang. Giang Tư và Phó Hoài Cẩn ánh mắt chạm nhau, có chút xấu hổ. Nỗi xấu hổ còn chưa tiêu tan, sấm chớp mưa giông đã ập đến.
Mưa nhỏ bắt đầu rơi, chỉ trong vài hơi thở đã mưa như trút nước. Giang Tư vội vàng chạy đến dưới mái hiên.
"Không có sao chứ? Đi vào trong tránh mưa đi." Phó Hoài Cẩn đi tới, trên tay cầm lấy một chiếc khăn vuông, đưa tay liền giúp nàng lau trán dính nước mưa. Cũng may phản ứng của nàng coi như nhanh, không bị ướt quá nhiều.
"Vẫn thôi vậy." Giang Tư lui vào bên trong một chút. Một đám trẻ con chỉ mới bảy tám tuổi, mắt chúng sáng rực nhìn sang. Đối mặt chốc lát, Giang Tư lập tức tránh đi: "Ta sẽ không quấy rầy các ngươi lên lớp. Ngươi cái này có dù giấy dầu không? Cho ta một cái, ta đi hậu viện đợi."
Để nàng ngồi ở đó bị đám trẻ con này nhìn chằm chằm, thật sự rất xấu hổ.
"Bây giờ mưa quá lớn." Phó Hoài Cẩn muốn từ chối, lời còn chưa nói xong, Giang Tư đã dùng sức lắc đầu cắt lời hắn: "Không muốn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play