Chương 62: Mở Khóa Thuật Xem Mộ
Tiểu Từ Phúc che miệng cười trộm: "Là được cha bế về đó-"
Nói xong Từ Quý vội vàng bế ngang Tiểu Từ Phúc lên, miêu tả lại cách bế công chúa.
"Từ Xuân Đào, cha đã bế ngươi trở về giống như thế này-
Ngươi ngủ say giống như heo vậy, cha bế ngươi từ trên trấn thẳng đến khi trở về, thế mà ngươi không hề tỉnh ngủ chút nào mà còn ngủ đến tận lúc này mới dậy!" Nói xong Từ Quý cười ha ha lên, vô tình cười nhạo Xuân Đào là đồ tham ngủ lười như heo.
Nhưng mà, điểm chú ý của Xuân Đào chính là nàng được Dương Đại Hà bế theo kiểu công, chúa, trở về?
Khi nàng ngủ thì trời đã hừng sáng.
Một đường trở về từ trấn trên đến trong thôn, vậy thì chẳng phải nàng đã bị rất nhiều người nhìn thấy sao?
BI"
Trong phút chốc sắc mặt Xuân Đào đỏ bừng, nàng vội vàng chạy vào phòng bếp để tránh né ánh mắt của ba đứa nhỏ.
Xuân Đào vừa đi, Từ Quý liếc mắt nhìn Từ Thịnh và Tiểu Từ Phúc, nói: "Ông ngoại nói, Từ Xuân Đào còn muốn sinh thêm hai đệ đệ. Cha và Từ Xuân Đào có tình cảm tốt như vậy, xem ra tứ đệ của chúng ta sắp xuất hiện rồi"
Nói xong, Từ Quý liền sờ cằm.
Tiểu đệ đã được hai tuổi, cũng đã không còn đáng yêu như khi nằm trên giường, lúc này nếu có thêm một tứ đệ nữa thì chắc chắn sẽ chơi rất vui-
Trong lòng Từ Quý cân nhắc. Tiểu Từ Phúc nghe được có đệ đệ, cậu bé cũng vui mừng vỗ tay, gọi: "Đệ đệ, đệ đệ!"
Hiện tại trong ba huynh đệ thì cậu bé là người nhỏ nhất, nếu mẫu thân sinh thêm tứ đệ, vậy thì cậu bé xem như đã là ca cal
Từ Thịnh không chút biểu cảm nào nhìn vê phía hai người, từ sau khi nương sinh Tiểu Phúc xong thì cơ thể cũng mắc bệnh, nghe nói cần phải bồi dưỡng tốt mới có thể sinh được nữa.
Vả lại cho dù có sinh nữa cũng chưa chắc là tứ đệ, lỡ như là tứ muội thì sao?
Trong nhà có một muội muội xinh xắn đáng yêu chắc cũng không tệ, Từ Thịnh nghĩ.
Từ Xuân Đào bưng chén cơm ngôi trong phòng bếp, trong đầu vẫn luôn suy nghĩ, người cổ đại Dương Đại Hà này vì sao không e lệ chút nào vậy?
Còn chưa nói trên trấn nhiều người như vậy, chỉ mỗi những bà nương, đại thúc ở thôn Vĩnh Phúc thôi, chắc chắn thấy được cũng sẽ bàn tán ồn ào.
Như vậy sau này sao nàng có thể không biết xấu hổ mà ra ngoài nữa
Chợt nàng đột nhiên nhớ đến lão thôn trưởng, chẳng lẽ Dương Đại Hà đã trở về cùng lão thôn trưởng?
Toàn bộ quá trình lão thôn trưởng đều đi bên cạnh bọn họ à?
Nghĩ đến đây, Xuân Đào đặt chén đũa xuống che mặt, sau này làm sao nàng có mặt mũi gặp thôn trưởng nữa?
Dương Đại Hà thật sự là người cổ đại sao?
Xảy ra chuyện như vậy, rõ ràng nàng đã dặn hắn phải đánh thức nàng...
Một lúc sau, nàng nhớ tới hình như bản thân còn chưa mở ra phần thưởng phá một trăm, Xuân Đào vội vàng mở hệ thống ra, tìm được phần quà rồi nhấn xuống.
Í Chúc mừng ký chủ kích hoạt thuật xem mộ cấp một ] Mười hai chữ cái to tướng xuất hiện ở trên màn hình.
Xem mộ cũng chính là xem âm trạch.
Đó là cách chọn nơi để an táng tổ tiên, mà cũng là một thuật pháp để che chở cho con cháu sau này.
Ngoài ra đó cũng chính là một loại xem phong thủy. Loại thuật pháp này nếu không có linh khí mà sử dụng thủ tục thô sơ thì cần phải trải qua một quá trình phức tạp mới có thể tìm được miếng đất có phong thủy tốt, để làm thành mồ mả.
Không ngờ lần này hệ thống lại cho nàng phần quà ngẫu nhiên có sức mạnh đến vậy.
Khi Xuân Đào nhìn vào giá bán của thuật xem mộ cấp một được bán hạ giá thì nàng khá là bất ngờ.
Thế, thế mà bán đến hai mươi tích phân?
Vì sao không ởi ăn cướp luôn đi? Xuân Đào lập tức không còn cười nổi.
Một lần dùng thuật xem mộ phải tốn hai mươi tích phân, tích phân của nàng cộng lại chỉ mới một 114 tích phân, tiêu nhiều nhất cũng chỉ được bảy lần.
Phương thuật lần này đã vượt qua mức nàng có thể chỉ ra.
Xuân Đào thu hệ thống về, nàng lại ăn thêm hai chén cơm đề đè nỗi sợ xuống.
Đột nhiên, trong thôn vang lên âm thanh của kèn xô na, người làm việc ở đồng ruộng cũng ồn ào dừng tay.