Hắn nhanh chóng mở tập tài liệu ra, mặc dù đã đọc tập tin này vô số lần, lúc bấy giờ hắn vẫn cẩn thận kiểm tra lại một lượt, điếng người khi nhận ra: "Cha mẹ của Hồng Kiều đã qua đời. Khi nàng chết cũng không lớn tuổi lắm, nên sau khi Hồng Kiều chết, Hồng gia cũng chẳng còn ai nữa."

"Về phía Chu Thanh, vợ của hắn vẫn còn sống nhưng Chu Thanh không có con, hai vợ chồng đã nhiều năm không thai nghén đứa con nào."

"Trương Viễn thì không cần nói..."

Trương gia cũng chỉ có một độc đinh duy nhất là Trương Viễn, cha mẹ Trương Viễn đều qua đời sớm nên Trương Viễn cũng là hậu duệ duy nhất của Trương gia.

"Vương Hạo Minh khi chết chưa kết hôn nhưng Vương Hạo Minh không phải là con một, anh ta còn có một em trai..."

"Lưu Vân Sinh là một lão nhân, một đời độc thân."

"Triệu Thế Hào có một cô con gái. Sau khi Triệu Thế Hào chết, nàng theo mẹ rời Ngân Thành, tung tích không rõ."

Lý Hạo nhanh chóng kiểm tra, một số người trong số này đã kết hôn, một số đã có con, không phải tất cả đều độc thân, vì vậy Lý Hạo vẫn chưa phát hiện ra vấn đề gì trong chuyện này.

Nhưng một khắc sau, Lý Hạo đột nhiên nghĩ đến chính mình.

"Cha mẹ ta đột ngột qua đời cách đây ba năm do tai nạn, chiếc xe bị lật do mất lái, nhưng... có chắc đó là một vụ tai nạn ngoài ý muốn không?"

Cha mẹ của Lý Hạo đã qua đời cách đây ba năm.

Một vụ tai nạn!

Không liên quan gì đến vụ án tự thiêu, vì vậy Lý Hạo chưa bao giờ đưa cha mẹ mình vào vụ này, bởi vì đây là vụ án tự thiêu.

Trong lòng Lý Hạo có hàng vạn suy nghĩ.

Bốn nhà Trương, Hồng, Chu và Lưu triệt để tuyệt tự, không tồn tại trực hệ.

Vương Hạo Minh có một em trai, Triệu Thế Hào có một cô con gái, nếu hắn là họ Lý trong Kiếm Lý gia, thì Lý gia cũng có nghĩa là chính hắn.

"Đây không phải là giết một người, mà là... diệt toàn gia."

Trong lòng Lý Hạo dâng lên từng cơn ớn lạnh, sợ hãi, cùng với sợ hãi chính là càng thêm phẫn nộ!

Cha mẹ ta không phải chết vì tai nạn?

Đương nhiên, tất cả chuyện này đều không thể xác định hoàn toàn, dù sao thì Vương gia và Triệu gia vẫn có người còn sống.

...

"Lý Hạo!"

Tiếng gọi của Trần Na khiến Lý Hạo tỉnh táo lại.

"Ngươi ổn chứ?"

Khi Trần Na nhìn thấy Lý Hạo hỏi xong, đến lượt nàng trả lời thì hắn phớt lờ, có phần phân tâm.

"Không sao!"

Lý Hạo vội vàng lắc đầu, Trần Na liếc hắn một cái, đột nhiên nói: "Ngươi cho rằng những người này có liên quan đến mấy dòng họ trong thổ khúc à? Nhưng nó chỉ là dân ca nông thôn, một số cải biên dựa theo thần thoại, một số là do người ta thuận miệng hát thôi. Ta cảm thấy có thể chỉ là một sự tình cờ ngẫu nhiên. Ở đây chẳng phải còn thiếu hai họ sao?"

Nàng đang trấn an Lý Hạo, nhưng lời vừa dứt thì nàng đã sửng sốt nhìn chằm chằm hắn.

Còn thiếu hai người, một người họ Trịnh và một người họ Lý!

Lý Hạo?

Chuyện này có liên quan đến Lý Hạo?

Dù sao nàng cũng là tuần kiểm, đầu óc khá nhanh nhạy, trong nháy mắt nàng lập tức nghĩ đến Lý Hạo, Lý Hạo vẫn luôn truy tra vụ án của 6 người kia, sẽ không liên quan gì đến hắn chứ?

"Lý Hạo, ngươi họ Lý phải không?"

"..."

Lý Hạo nở một nụ cười gượng gạo, còn có thể nói không sao?

Trần Na nhíu mày, "Ngươi nói thật cho ta biết, cái chết của sáu người kia có vấn đề gì vậy?"

Nàng xem lướt qua hồ sơ chứ chưa có thời gian xem kỹ, nhưng xem ra bọn họ đều chết vì sự cố bất ngờ, hơn nữa cũng không tập trung tại một năm, chuyện này cũng có thể có quan hệ gì à?

"Na tỷ, trước tiên đừng nói chuyện này nữa, ta có thể gặp bà nội tỷ được không?"

Lý Hạo không muốn bàn thêm về vụ án.

Trần Na thấy vậy liền nhịn xuống, không hỏi nữa, nàng nói: "Ta vừa nói mà ngươi không nghe, bà của ta đã qua đời mấy năm trước rồi."

"Xin lỗi!"

"Không sao, khi bà ra đi đã ngoài 90, cũng xem như hỉ tang."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play