Thanh niên chết trong ngôi nhà trên núi rừng trúc ấy tên là Trương Hiển, là một tú tài của huyện Lương thuộc Thục Thanh.
Hôm qua nha môn Thục Thanh còn định khép lại vụ án này bằng cách tuyên bố hắn uống quá liều Hàn thực tán mà chết, vậy mà hôm nay, quan sai lại đến tận cửa bắt phu thê Vu nương tử với tội danh giết người. Kỳ quặc hơn nữa là, ngay cả Mộng Thạch bị bọn họ hỏi chuyện hôm qua cũng đã bị dẫn đi.
“Người ngăn cản nha môn kết thúc vụ án là Sầm Chiếu của Sầm phủ trong ngõ Tri Liễu Thục Thanh, lúc còn trẻ người này từng làm quan ở Ngọc Kinh, sáu năm trước đã cáo lão hồi hương về Thục Thanh.”
Ngựa giẫm lên con đường núi lầy lội, Chiết Trúc vừa dứt lời, y rũ mắt nhìn thiếu nữ trong lòng, nhạy bén nhận ra những thay đổi rất nhỏ nơi nàng: “Ngươi biết ông ta?”
“Ai mà không biết tên tuổi của Sầm Chiếu?” Thương Nhung gật đầu, cố gắng làm ra vẻ bình tĩnh đáp: “Trước đây lúc còn ở Tinh La Quán, ta đã từng gặp ông ấy một lần.”
Thì ra vị lão tiên sinh mà Vu nương tử từng nhắc đến, người thường lui tới ngôi nhà trên núi, chính là Sầm Chiếu. Thương Nhung nhớ ông từng làm quan tới chức Thượng thư Lại Bộ, lại còn là Đại học sĩ Văn Hoa Điện.
Dẫu Thuần Thánh Đế không ưa gì ông, nhưng khi đọc thơ văn của ông vẫn không khỏi than một câu “tuyệt diệu”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play