Ba người hai ngựa ra khỏi thành mà lại thuận lợi đến không ngờ. Trong đêm lạnh, Thương Nhung vội vàng liếc một cái, trông thấy những quan sai gác thành đều đứng ngáp ngắn ngáp dài, ngựa phi qua cổng vang lên tiếng lộc cộc mà bọn họ cũng chẳng buồn nhúc nhích, mí mắt chẳng thèm nhấc lên lấy một lần.
Đạo sĩ tên Mộng Thạch bị xóc nảy trên ngựa hồi lâu mà vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, cơn gió lạnh buốt phần lớn đều bị thiếu niên chắn hết. Thương Nhung nằm trong lòng y lơ mơ buồn ngủ, không rõ là lúc nào, bỗng cảm thấy y giật dây cương, con ngựa lập tức hí dài một tiếng vang vọng.
Ngay sau đó, ngón tay lạnh như băng của thiếu niên khẽ chạm vào dái tai nàng, Thương Nhung lập tức tỉnh táo hơn đôi chút, vừa quay đầu lại thì y đã xoay người xuống ngựa.
Đây là một cánh rừng tối mịt, dưới ánh trăng, tán cây đổ bóng chằng chịt lên mặt đất.
“Chiết Trúc, đằng kia có một đống lửa.”
Thương Nhung lập tức cảnh giác, trong chốn núi rừng yên tĩnh thế này, tại sao lại có một đống lửa cháy bập bùng?
Chiết Trúc buộc dây cương cả hai con ngựa vào gốc cây, nghe nàng nói thì tiện tay ngẩng đầu liếc qua một cái, thản nhiên đáp một tiếng, cũng không nói thêm gì, chỉ đưa tay về phía nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play