Hắn khẽ thở dài: “Cố cô nương tú ngoại huệ trung như vậy, không biết ngày sau có tính toán gì không? Ngươi hẳn biết, Hoa Lạc Thành này không phải nơi tốt để cư ngụ lâu dài. Những người ngươi mang đến tuyệt đại đa số chỉ có thể làm hạng tiện dân hạ đẳng nhất…”
Cố Tích Cửu đáp: “Với bản lĩnh của ta, sẽ không để họ phải làm tiện dân!”
Diệp Linh cười: “Bản lĩnh của cô nương quả thật cực mạnh, dựa theo quy tắc của Hoa Lạc Thành, có thể đạt đến chức tướng quân, có hoa trạch, có tôi tớ. Nhưng cũng chỉ giới hạn trong hai người các ngươi mà thôi. Ở Hoa Lạc Thành, dân chúng có sự phân chia cấp bậc nghiêm ngặt. Ngươi dù có thể được phủ đệ, nhưng tôi tớ bên trong lại do bổn thành chủ cắt cử, không thể dùng người của mình. Những thôn dân ngươi mang đến không thể làm tôi tớ của ngươi, họ chỉ có thể làm việc theo quy củ của Hoa Lạc Thành…”
Nói cách khác, những nam nhân sẽ phải làm công việc nặng nhọc, còn nữ nhân thì phải làm nô tỳ, làm thiếp, thậm chí làm kỹ nữ…
Diệp Linh nhìn nàng, ánh mắt sắc bén như dao: “Đây là thành quy của Hoa Lạc Thành, trừ bổn thành chủ ra, bất luận kẻ nào cũng không thể vi phạm!”
Cố Tích Cửu khẽ mím môi, rồi đột nhiên cười. Làn da nàng tuy vẫn màu lúa mạch, nhưng ngũ quan linh tú, nụ cười dưới ánh đèn tựa như dị hoa mới nở: “Vậy thành chủ muốn thế nào mới có thể châm chước?”
Đôi mắt phượng long lanh rực rỡ của Diệp Linh nhìn nàng, chậm rãi thốt ra mấy chữ: “Làm nữ nhân của bổn thành chủ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play