Đế Phất Y nhìn nàng một lát, bỗng nhiên cười: “Ngươi có thể nói thử xem.”

Cố Tích Cửu cũng nhìn hắn một lát, tựa hồ có chút muốn nói lại thôi, sau một lúc lâu bỗng nhiên thở dài: “Thôi, chuyện này không nhắc tới cũng vậy.”

Mọi người không hiểu ra sao, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không biết hai người này đang đánh đố điều gì.

Chỉ mơ hồ cảm thấy lời nói của nàng thâm ý sâu sắc, phảng phất là nàng xác thật đã đắc tội vị Tả Thiên Sư này, nhưng hiện tại vì sợ uy nghiêm của Tả Thiên Sư, chuyện này không thể nói ra, chỉ có thể cam chịu.

Vốn dĩ việc thí nghiệm đệ tử thiên bẩm chỉ có một mình Tả Thiên Sư đảm nhiệm, nhưng nếu hắn cùng Cố Tích Cửu có ân oán cá nhân, vậy rất khó làm được tuyệt đối công bằng.

Tuy rằng vị Tả Thiên Sư này ở phương diện này còn chưa từng nghe nói có sai sót, nhưng không nghe nói không có nghĩa là không có, rốt cuộc hắn quá cường đại, kết luận của hắn cũng không có ai dám nghi ngờ, thậm chí không ai dám nói nửa lời không phải.

Hắn thí nghiệm người có khi là công khai, có khi là bí mật, có khi lại là trực tiếp đưa người đến sân ngoài Phù Thương Cung để thí nghiệm.

Đại bộ phận thời điểm người chủ trì thí nghiệm chỉ có chính hắn, mọi người chỉ ở ngoài cung chờ đợi một kết quả là đủ.

Hiện tại trong lòng mọi người nếu đã tồn tại nghi vấn như vậy, lại có chút tâm thần bất định.

Đặc biệt là Cố Tạ Thiên, từ khi Cố Tích Cửu nói ra hai chữ ‘thiên bẩm’, lòng hắn liền bất an, lo lắng vô cùng.

Hiện tại nghe được Cố Tích Cửu nói như vậy, hắn lập tức nói: “Bệ hạ, thí nghiệm đệ tử thiên bẩm không phải chuyện nhỏ, vi thần cảm thấy có lẽ nên công khai thí nghiệm, lại tìm hai vị phó trắc người cùng kiểm tra, như vậy kết quả đưa ra mới có thể làm người tâm phục khẩu phục.”

Tuyên Đế cũng thấy sự tình trọng đại, yêu cầu cẩn trọng lại cẩn trọng, hắn nhìn về phía Đế Phất Y: “Tả Thiên Sư, ngài xem?”

Long Tư Dạ cũng nói: “Bổn tọa nguyện vì Tả Thiên Sư làm phó thủ.”

“Bổn tọa cũng có thể làm phó thủ này.” Ngoài điện truyền đến một giọng nói lạnh lùng đạm mạc, một người nam tử áo đen bước vào.

Hữu Thiên Sư Thiên Tế Nguyệt!

Không ngờ hắn thật sự có thể tới.

Tả Hữu Thiên Sư hội tụ đầy đủ trên điện quả thực chính là lần đầu tiên kể từ khai thiên lập địa, huống chi còn có một vị Long tông chủ dễ dàng không thể thấy mặt?

Các quan văn võ ở đây cảm thấy, ba vị sỏ sỏ này đứng trong đại điện, làm cho đại điện vốn có chút cổ kính bỗng chốc trở nên kim quang lấp lánh, thụy khí thiên điều!

Bọn họ sống đến tuổi này có thể nhìn thấy ba người này xuất hiện, cảm thấy cho dù có chết ngay lập tức cũng không oan uổng!

Huống chi lần này ba vị sỏ sỏ còn liên thủ làm một việc, vì một tiểu cô nương kiểm tra có thiên bẩm hay không.

Cố Tích Cửu gần đây ra nổi bật không nhỏ, lần này đặc biệt lớn!

Vô số đôi mắt tập trung trên người nàng, rực sáng rực sáng.

Cố Tích Cửu vẫn bình tĩnh đứng đó, phảng phất như đã liệu trước mọi chuyện, trong lòng lại có chút khổ sở.

Nàng vừa rồi nói như vậy chẳng qua là để tìm cho mình một lối thoát, vạn nhất bị vị Tả Thiên Sư quyến rũ này kiểm tra đo lường ra là người giả thiên bẩm, nàng cũng có thể viện cớ hắn là vì oán mà trả thù để lừa dối qua cửa. Nào ngờ lại có chuyện công khai thí nghiệm này?!

Lại còn là ba vị sỏ sỏ tập thể ra tay!

Long Tư Dạ thì dễ nói, hắn dù xuất phát từ mục đích gì, lần này đều là muốn cứu nàng. Nhưng hai vị Thiên Sư này thì khó nói!

Tả Thiên Sư tà mị khó dò, Hữu Thiên Sư thiết diện vô tư.

Nếu dưới sự kiểm tra đo lường của ba người này, nhìn ra nàng là đồ dỏm, chỉ sợ hình phạt sẽ đến ngay lập tức, không chút giảm nhẹ nào ——

Biến khéo thành vụng.

Nàng rất đau đầu mà xoa xoa giữa mày, bước tiếp theo nàng nên làm thế nào?

Lúc này thuấn di thuật của nàng vẫn còn tốt!

Nàng liền có thể vỗ vỗ mông đi luôn...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play