Cố Tích Cửu ngừng lại một chút: "Người kia vừa nãy... giống hắn."

Vừa nãy, mặc dù nàng vẫn luôn nhắm mắt, nhưng người kia vừa vào phòng là nàng đã tỉnh!

Nàng cực kỳ cảnh giác, biết rằng mình đã mất khả năng tự vệ, mà người này có thể lẩn tránh nhiều thị vệ bên ngoài như vậy, đường đường chính chính tiến vào, võ công tất nhiên là cao đến kinh người!

Nếu hắn thật sự bất lợi với nàng, nàng thậm chí còn không có cơ hội gọi người!

Vì thế, nàng chỉ có thể lấy bất biến ứng vạn biến, vẫn giả vờ ngủ, xem thử rốt cuộc người đó muốn làm gì.

Kỹ năng giả vờ ngủ của nàng rất cao, giống hệt như ngủ thật, cho nên người kia cũng không nhận ra.

Người đó vén màn của nàng, nàng ngửi thấy trên người hắn có một mùi hương thuốc cực kỳ thanh nhạt...

Mùi hương này nàng rất quen thuộc, là mùi hương trên người người đó, mùi hương của Long Tích!

Ban đầu, khi ngửi thấy mùi hương này, nàng cảm thấy rất yên tâm, còn bây giờ, nó lại làm toàn thân nàng căng thẳng!

May mắn, dù toàn thân căng thẳng, nhưng chỉ là trong suy nghĩ, cơ thể nàng vẫn không có nửa điểm biểu hiện, bằng không màn giả vờ ngủ của nàng đã không còn tác dụng.

Nàng thực ra rất muốn mở mắt ra xem, xem rốt cuộc có phải là Long Tích không, nhưng khí tràng trên người người đó quá mạnh mẽ, nàng sợ chỉ cần hơi có dị động sẽ bị đối phương ra tay hạ sát thủ!

Mùi hương trên người người đó cũng không hoàn toàn giống Long Tích, còn thêm một chút hơi thở xa lạ khác, mang theo một chút lạnh lẽo nhàn nhạt, lạnh lẽo đó thấm thẳng vào xương cốt.

Từ đầu đến cuối, nàng cũng chưa nhìn thấy khuôn mặt thật của đối phương.

Thương Khung Ngọc dường như không tin: "Ngươi nói người này là Long Tích? Ngươi căn bản không mở mắt làm sao biết là hắn?"

"Ta chưa nói là hắn, ta chỉ nói giống, hơi thở rất giống." Nàng không ngửi thấy loại mùi hương thuốc đặc biệt này trên người ai khác ngoài Long Tích.

Thương Khung Ngọc dường như thở phào một hơi: "Ngươi nói mùi hương thuốc trên người hắn sao? Đệ tử trở lên của Thiên Vấn Tông đều có loại mùi hương thuốc này, hẳn là do quanh năm luyện dược mà thành."

"Hắn là người của Thiên Vấn Tông? Là ai?"

"Tông chủ Thiên Vấn Tông, Long Tư Dạ. Ta còn tưởng hắn đến để báo thù cho đệ tử của hắn! Cho nên mới muốn gọi ngươi tỉnh để ngươi chạy mau. Không ngờ ngươi lại bình tĩnh như vậy, giả vờ ngủ mà ngay cả ta cũng không nhận ra!"

Kẻ đến lại là Long Tư Dạ!

Cố Tích Cửu hơi có chút ngoài ý muốn, không phải nói vị tông chủ này không dễ dàng ra ngoài sao? Không phải nói mấy năm mới hạ sơn một lần sao? Sao đột nhiên lại tới? Lại còn xông vào khuê phòng của nàng! Thật sự là muốn lấy lại công đạo cho đồ đệ của hắn, Cổ Tích Tích sao?

Hay là hắn chính là Long Tích chuyển thế, nghe nói chuyện của nàng, muốn đến để chứng thực một chút?

Nhưng tuổi tác lại không hợp...

"Tiểu Thương, ngươi nói có khả năng nào Long Tích cũng xuyên hồn đến, bám vào người Long Tư Dạ này không?"

Thương Khung Ngọc phủ định rất dứt khoát: "Không thể nào! Muốn mượn xác hoàn hồn thì cần mượn xác của người có tinh thần yếu ớt, hơn nữa nguyên chủ phải thật sự sống không còn gì lưu luyến trên thế gian này. Ví dụ như Cố lục tiểu thư nguyên thân, linh hồn ngươi mạnh hơn nàng rất nhiều, hơn nữa nàng cũng thực sự không muốn sống, cho nên ngươi mới có thể bám vào thành công. Dù là vậy, ngươi cũng phải báo thù cho nàng, bình phục oán khí của nàng thì ngươi mới có thể thật sự khống chế cái thân thể nhỏ bé này."

"Mà Long Tư Dạ, hắn là tông chủ Thiên Vấn Tông, người này cũng là một nhân vật cực kỳ thần bí. Hắn không những y thuật cao, võ công cũng rất đáng nể. Có người nói võ công của hắn đã gần với thần, nói không chừng có thể sánh vai với Thánh Tôn, người mạnh nhất đại lục này. Một người mạnh mẽ như vậy sao có thể bị linh hồn của một nhân loại bình thường đoạt xác bám vào được? Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Dù ngươi suy đoán con heo sẽ trèo cây cũng đáng tin hơn cái này."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play