Sương mù dày đặc lại bao trùm lấy tầm mắt, Dư Niệm nằm sấp trên mặt đất, mãi đến lúc này cô mới cảm nhận được cơ thể mình mệt mỏi đến nhường nào. Cô há miệng thở hổn hển không ngừng, cổ họng khô khốc như muốn bốc lửa. Hồi sức một lúc lâu sau, Dư Niệm mới cảm nhận được thể lực của mình đang dần dần hồi phục.
Cô ngồi dậy, rồi lại đứng lên.
Trong màn sương mù có một ngọn đèn đang sáng, cô đi về phía đó mới phát hiện đây không phải là một ngọn đèn bình thường, mà là đèn chỉ dẫn trên một chiếc thang máy.
Nói thật, sau khi vừa trải qua phó bản kia, bây giờ Dư Niệm thực sự có chút ám ảnh tâm lý với thứ gọi là thang máy, nhưng khi đứng bên cạnh chiếc thang máy này, cô cũng không do dự quá lâu.
Bởi vì cửa thang máy đã mở ra.
Dư Niệm quay đầu nhìn lại, xung quanh không có bất kỳ con đường nào và tất cả lối ra chỉ có một con đường này.
Không còn do dự, Dư Niệm nhấc chân bước vào trong thang máy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT