Dư Niệm vốn định tiện tay vứt hộp cơm ăn dở này đi bỗng nhiên khựng lại, cô vội mở hộp cơm ra, chỉ thấy cơm và thức ăn bên trong đã không còn nhìn rõ hình dạng, nhưng dưới đáy hộp lại có một lớp mỡ heo đặc sệt đã đông cứng.
“Vứt hết thuốc lá đi, tìm thấy đồ rồi.” Trong lòng Dư Niệm lại chẳng có chút vui mừng nào.
Hai người cầm nửa hộp cơm này quay lại trước cánh cửa sắt đang đóng kín, Tu Ly trực tiếp bốc một cục mỡ heo trét lên lỗ khóa, tiếp đó lại nhét chìa khóa vào trong mỡ heo, cuối cùng mới cắm chiếc chìa khóa dính đầy mỡ heo vào lỗ khóa.
Lần này thực sự có tác dụng, không còn nghe thấy tiếng thông báo đáng ghét kia nữa, cánh cửa sắt đã được mở ra một cách thuận lợi.
Cửa mở ra, nhìn vào bên trong, thực ra đây vốn không thể coi là một căn phòng, chỉ có thể nói là một buồng thang bộ chật hẹp, liếc một cái là đã nhìn hết đồ đạc bên trong, chỉ thấy trên bậc thang lần lượt đặt ba món đồ.
Biển số phòng 8314, một cây đuốc và cuối cùng là chìa khóa của buồng thang bộ thứ ba.
Trong lòng Lý Phong vẫn luôn thấp thỏm không yên, thực ra ban đầu anh ta cảm thấy vẫn có hy vọng sống sót trong phó bản, nhưng khi anh ta dẫn những người trong phòng ra ngoài, sau khi liên tục gặp phải những chuyện đáng sợ, niềm hy vọng đó của anh ta ngày càng trở nên mong manh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT