“Chị Hầu, chị Cảnh tối nay phải ăn nhiều vào nhé, hôm nay chúng ta liên hoan, tối ăn lẩu!” Mọi điều không cần nói ra, Triệu Hiểu Tịnh quay đầu nói với Hầu Quế Hoa.
Buổi trưa nói đến lẩu lúc đó hai chị không có ở đây, Âu Dương Ức Đan đến hỏi họ ăn gì, hai người cũng không gọi món, nói ăn gì cũng được đừng lãng phí tiền.
Tuy nói Hầu Quế Hoa nói không làm gì, nhưng từ khi tiếp nhận quán hôm qua, hai người cũng chưa từng nhàn rỗi.
Trước giờ ăn cơm hai người ở quán bánh sủi cảo dọn dẹp, đến giờ ăn cơm hai người lại sang bên cơm trộn giúp đỡ, ăn cơm xong hai người ngồi một lát lại tiếp tục vào quán bánh sủi cảo bận rộn, xoay như chong chóng không ngừng, lo hết những việc vốn dĩ người làm chủ như Triệu Hiểu Tịnh và Tô Vũ Thần phải lo, cuối cùng còn bận hơn cả Triệu Hiểu Tịnh và Tô Vũ Thần.
“Ối, tôi ăn gì cũng được, ăn gì cũng như nhau thôi! Các cháu thanh niên ăn nhiều vào.” Hầu Quế Hoa chất phác liên tục xua tay.
Chín giờ tối, nhiệm vụ xào nấu hoàn toàn giao cho Vân Vĩnh Nguyên, Triệu Hiểu Tịnh vừa chú ý trọng điểm mấy món cần canh lửa, vừa trực tiếp lấy hai khay đựng đồ ăn đã chuẩn bị, một khay sâu lớn và mấy khay phẳng, bắt đầu bày biện đồ ăn kèm cho lẩu.
Chiều nàng đã luộc sơ một lượt các món ăn kèm không dễ ngấm vị như lòng heo, chân gà, trứng cút, đậu phụ da bò, lúc này học theo cách bày biện của quán lẩu, dùng lá xà lách lót dưới đáy, lại dùng cà rốt khắc hai hàng rào, chia khay sâu lớn thành bốn ô hình chữ thập, cho bốn món đã luộc vào trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play