"Anh có thể đi làm chưa?"
"Đổi cái này." Lâm Tòng Chỉ nhìn kỹ hắn, đưa qua một chiếc khăn quàng cổ khác họa tiết kẻ ô màu xám tro.
Tiêu Kinh Văn nhận lấy, tháo chiếc khăn trên cổ mình xuống, đổi sang chiếc cậu đưa. Trong phòng thay đồ, Lâm Tòng Chỉ nheo mắt lại, nheo mắt nhìn tranh là thói quen của mỗi họa sĩ, đôi khi phòng vẽ chật chội, không gian không đủ người lui về sau, liền nheo mắt để làm mờ tầm nhìn.
Lâm Tòng Chỉ chống tay lên môi, nói: "Xoay một vòng coi."
Tiêu Kinh Văn ngoan ngoãn xoay người một vòng, lúc này là 9 giờ 15 phút sáng, hắn từ nhà đến công ty mất hai mươi phút, dù có xuất phát ngay lập tức cũng sẽ muộn.
Nhưng Lâm Tòng Chỉ cảm thấy hắn nên thư giãn một chút, người này đã là chủ tịch rồi, còn suốt ngày căng thẳng, cứ nghĩ đến việc đi làm đúng giờ, sớm muộn gì cũng đứt dây thần kinh.
Cậu tiến lên hai bước, giơ tay tháo cà vạt của Tiêu Kinh Văn, thắt lại một nút thắt Windsor đẹp mắt, rồi lại nhìn kỹ áo sơ mi của hắn, dường như có chút không hài lòng với cổ áo sơ mi này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT