Hai người mỗi người lùi một bước, buông tay ra.
"Anh..." Lâm Tòng Chỉ hơi lảng tránh: "Cà vạt của anh."
"Ồ." Tiêu Kinh Văn đẩy nút thắt cà vạt lên, vuốt lại cổ áo, chỉnh lại vạt áo vest.
Lâm Tòng Chỉ cũng chỉnh lại quần áo, ho khan hai tiếng, nói: "Không... không có việc gì thì tôi đi trước..."
Cậu vừa nói vừa chỉ đại một hướng, cũng không biết đường về phòng triển lãm, dù sao cũng không thể ở lại đây. Kỳ lạ quá, cậu vậy mà lại hôn nhau say đắm ở nơi công cộng giữa ban ngày ban mặt... tuy là không có ai. Quan trọng là đi được vài bước ngẩng đầu lên, cậu nhìn thấy camera giám sát trên trần hành lang.
Hỏng rồi, Lâm Tòng Chỉ tuyệt vọng, đã bắt đầu tính toán khi nào sẽ đến nhà mẹ ở Tây Ban Nha để sống nốt quãng đời còn lại.
Tiêu Kinh Văn đi tới nắm lấy cánh tay cậu: "Không sao, tôi có cổ phần trong khách sạn này, có thể xóa camera giám sát."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT