Giang Thời nghĩ nửa ngày trời vẫn không tài nào hiểu nổi Trình Dã đã thu phục mẹ cậu như thế nào.
Thực ra cũng không hẳn là đã thu phục xong. Giang Tuyết vẫn tỏ ra cứng miệng, nhưng việc bà đồng ý để Trình Dã đến nhà ăn Tết đã nói lên tất cả, Giang Thời không ngốc đến mức không hiểu điều này.
Buổi sáng trời còn hửng nắng, ấy vậy mà đến chiều đã bắt đầu âm u, dự báo thời tiết nói sẽ có tuyết.
Lúc Giang Thời đến, Trình Dã đang lau dọn đồ đạc trong nhà. Miếng gạc trên trán anh đã được gỡ xuống, để lộ vết thương dài vài centimet. Giữa tiết trời rét buốt như thế, anh chỉ mặc độc một chiếc áo len, đứng trước cửa nhà xắn tay áo lên, một tay xách ghế để lộ cánh tay săn chắc.
Gió lạnh thổi vù vù, Giang Thời đội chiếc mũ liền áo, cằm rụt sâu vào trong cổ áo, chỉ để lộ đôi mắt trông to tròn lạ thường.
Trình Dã đứng yên: “Em lén đến đây à?"
Lời này nghe cứ sao sao…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play