Mặt trời trên cao nắng gắt, con bò vàng sau khi cày xong thửa ruộng đã được buộc dưới gốc cây long não. Người cũng đang ngồi dưới tán cây ấy, không ai khác chính là Giang Thời.
Sợi dây thừng hơi ngắn, con bò vàng bực bội cào cào móng xuống đất, cái mũi nó cứ khụt khịt ngửi tới ngửi lui, rồi đột nhiên ngoạm lấy chiếc áo khoác mà Giang Thời đang dùng để lót ngồi.
Hành động của con bò vàng khiến Giang Thời giật mình bừng tỉnh. Cậu nhìn chằm chằm vào cái đầu bò đang ở ngay trước mắt, trong lòng vừa kinh hãi vừa lo sợ, vội vàng gỡ tay áo của mình ra khỏi miệng nó.
Cậu kéo lê chiếc áo khoác, lùi ra xa khỏi con bò, khiến cho đống đồ ăn vặt trong lòng cậu rơi vãi đầy đất.
Giang Thời nhặt thạch rau câu lên, nhặt que cay lên, sau đó lại nhặt kẹo sữa lên. Đúng lúc này, Cao Tân Hòa bưng một mẻ phân bò đi tới, dừng lại trước mặt cậu: “Anh họ nhỏ..."
Ánh mắt ai oán của cậu ta gần như ngưng tụ thành vật chất. Giang Thời bị cậu ta nhìn đến không chịu nổi, đành lấy một gói đồ ăn vặt từ trong lòng ra: “Cậu có muốn không?"
Cao Tân Hòa giơ đôi tay đã bị phân bón làm bẩn của mình lên: “Cậu xem tôi có ăn được không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT