Cơm Trình Dã nấu lại ngon đến bất ngờ, đối với một người kén ăn như Giang Thời mà nói, thậm chí còn có thể xem là rất ngon.
Niêu cơm đất được hầm bằng lửa củi nhỏ nên đáy nồi có một lớp cơm cháy vàng ruộm. Trình Dã cầm thìa xới lên, hương thơm của mỡ heo, của cơm và các nguyên liệu khác hòa quyện vào nhau, khiến Giang Thời bất giác đã ăn hết hơn một nửa.
Sau đó, cậu thật sự không thể ăn thêm được nữa, bèn đẩy niêu cơm còn lại một nửa trong tay về phía trước: “Tôi không ăn nữa."
Trình Dã ăn nốt phần cơm thừa của cậu.
Gió đêm từ khung cửa sổ mở rộng thổi vào, ánh đèn trên đầu hai người khẽ lay động, trong bếp, những thanh củi chưa cháy hết phát ra tiếng nổ lách tách.
Giang Thời bỗng cảm thấy có chút kỳ diệu.
Khi ấy, Tết vừa qua đi, không khí ở Giang Thành vẫn còn vương lại mùi khói pháo, những chiếc đèn lồng đỏ trước cửa mỗi nhà vẫn chưa kịp thay xuống thì mặt đất đã phủ một lớp tuyết dày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT