Giang Thời chẳng có cái sở thích nhận người làm chó.
Cậu buông tay ra: “Dù sao thì tiền tôi cũng đưa cho cậu rồi. Cậu muốn coi là vay mượn cũng được, hay coi tôi tài trợ cho cậu cũng được. Cầm tiền rồi thì đi trả hết những khoản nợ trước kia, sau đó nghỉ việc ở mỏ than, rồi quay về học hành cho tử tế.”
Trình Dã hỏi cậu: “Lỡ như tôi không trả nổi, hoặc là không thi đỗ đại học, đến cuối cùng vẫn giống như bây giờ, vẫn phải vào nhà máy làm công, tiền của cậu chẳng phải là ném sông ném bể rồi sao?”
Giang Thời không nhịn được lại đá anh một cái: “Vậy thì coi như tôi cho chó ăn rồi.”
Trên quần Trình Dã in hai dấu chân xám xịt. Anh nghiêng đầu nhìn Giang Thời, nhìn thấy bóng cây đan xen phản chiếu trong đáy mắt cậu.
“Sẽ không để tiền của cậu ném sông ném bể đâu.”
“Nhưng mà…” Anh quay đầu nhìn bầu trời rộng lớn trên đỉnh đầu: “Trước khi quay về đi học, tôi còn phải trở lại làm một chuyện nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play