“Cảm ơn chị. Em lớn rồi, em có thể bảo vệ mẹ rồi.” An An nhìn Hà San, thấy mẹ gật đầu mới đưa tay nhận lấy cây kẹo.
“Ừm ừm, An An giỏi lắm.” Giang Ly xoa đầu cậu bé, cười nói.
“Chị Hà San, tôi nhớ lúc trước tên bé là Hạo Hạo đúng không?” Giang Ly hơi ngập ngừng hỏi, hình như cô còn nhớ tên cậu bé là vậy.
Hà San thấy Giang Ly vẫn gọi mình là chị, cũng không nhắc đến việc đổi cách xưng hô nữa.
“Tôi đã đổi tên cho bé rồi, lấy họ của chị, tên là Hà Lạc An, mong con có thể luôn bình an và vui vẻ.” Hà San xót xa vuốt tóc An An — đứa trẻ theo cô ấy chịu không ít khổ cực.
“An An rất khỏe mạnh, chị chăm bé tốt lắm.” Giang Ly nhìn ra được Hà San thật sự chăm sóc An An rất chu đáo. Trong tận thế, một người phụ nữ còn mang theo con nhỏ, thực sự rất vất vả.
“An An không khổ, mẹ mới khổ.” An An ngẩng đầu nhìn Hà San và nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT