Tính toán thời gian, chắc bọn họ cũng nói chuyện gần xong rồi. Giang Ly xịt một chút nước thơm miệng, chắc chắn trong miệng không còn mùi đồ ăn mới quay lại.
Vừa đi tới cửa, Phương Thanh Tầm đã thấy Giang Ly từ xa, trên tay còn ôm hộp bún ốc, vội vàng bước đến gần.
“Giang Ly, lúc nãy tôi thấy trong xe cô có mấy hộp lẩu tự sôi, đội trưởng bảo là của cô, cô xem tôi đổi với cô bằng bún ốc được không?” – Phương Thanh Tầm ánh mắt tha thiết nhìn cô, rõ ràng là rất thèm lẩu.
“Được thôi, anh muốn đổi mấy hộp? Tôi nhớ mình có năm, sáu hộp gì đó.”
“Tôi đổi hai hộp thôi, để tôi với đội trưởng mỗi người ăn một hộp nếm thử là được rồi.” – Giang Ly có tận năm, sáu hộp, anh ta chỉ đổi hai hộp là vừa đủ. Dù gì bún ốc cũng ngon, chỉ là hơi bất tiện vì phải nấu.
“Đội trưởng anh không phải bị thương à? Ăn cay được không? Anh muốn vị gì?” – Giang Ly lấy hai hộp lẩu tự sôi trong xe đưa cho anh ta, trong đầu vẫn chưa rõ Cố Cẩn đã nói chuyện bị thương với Phương Thanh Tầm chưa. Nghe nói đội trưởng muốn ăn lẩu, anh ta theo phản xạ hỏi một câu.
“Cái gì? Đội trưởng bị thương à? Ai mà ra tay được thế?” – Phương Thanh Tầm đưa hộp bún ốc trong tay cho Giang Ly rất nhanh, rồi cũng chẳng để ý chọn vị, tiện tay lấy hai hộp lẩu rồi lập tức quay người chạy về phía Cố Cẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play