“Haiz, nói ra thì dài dòng lắm. Tên đầu sỏ của tụi nó lại đòi cưới tôi làm vợ, cô nghĩ tôi chịu nổi không? Thế là tôi đánh nhau với tụi nó luôn.”
“Ý anh nói tên đầu sỏ... là tên đó à?” Giang Ly chỉ vào Trần Đại Thuận đang nằm dưới đất.
“Đúng nó đấy. Cô nhìn xem, cả người nhớp nháp như vậy mà cũng dám mơ tới tôi, đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.” Phương Thanh Tầm nhăn mặt nhìn Trần Đại Thuận với vẻ ghê tởm.
Quả thật là hơi quá đáng, Giang Ly không ngờ gu của Trần Đại Thuận lại như vậy. Dù cô không kỳ thị chuyện đó — xã hội bây giờ cũng cởi mở hơn rồi — nhưng nghĩ đến cảnh Trần Đại Thuận mà... với Phương Thanh Tầm, da gà cô nổi hết cả lên, không tài nào tưởng tượng nổi. Định an ủi Phương Thanh Tầm vài câu thì lại nghe anh ta nói tiếp:
“Đùa chứ, tôi đẹp trai thế này, hắn mà cũng mơ tới tôi á? Mà nói gì thì nói, nếu có chuyện đó, tôi cũng phải là chồng mới đúng chứ! Sao lại bắt tôi làm vợ được? Vô lý thật!”
Ờm… Giang Ly cạn lời. Anh tự luyến thế này có ổn không đấy?
Nói thật thì Phương Thanh Tầm đúng là có ngoại hình sáng sủa, kiểu đẹp thư sinh. Mái tóc bạc trắng càng khiến anh ta nổi bật. Không khó hiểu vì sao Trần Đại Thuận lại để mắt tới. Nhưng mà… tự luyến như vậy thì đúng là hơi quá.
Nghĩ đến “đẹp trai”, trong đầu Giang Ly lại hiện ra gương mặt của Cố Cẩn — sống mũi cao, đôi mắt sâu hút, rõ ràng là kiểu người cô thích hơn hẳn.
“Tôi nghe bọn kia nói anh từng đánh anh em của chúng. Anh chắc hẳn biết chỗ ở của bọn chúng chứ? Còn bao nhiêu người bên trong?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play