Ngay ở cầu thang, họ bắt gặp Trần Tư Tư. Phản ứng đầu tiên của Giang Ly là nhìn – cô ta lại đến, lại mang theo giọng điệu yểu điệu đó. Nhưng lần này cũng biết điều, không mặc chiếc váy trắng thường thấy nữa.
Quả nhiên, vừa mở miệng, Trần Tư Tư đã tỏ vẻ nũng nịu:
“Anh ơi, hai người mang về nhiều đồ thế, có thể cho em một chút được không? Em thật sự lâu rồi chưa được ăn gì, làm ơn thương xót em một chút đi mà~”
Hóa ra cô ta đã nhìn thấy họ từ lúc về, nên cố tình đợi sẵn ở cầu thang để diễn màn này.
Giang Ly thầm nghĩ: “Chắc chỉ có phép thuật mới trị được phép thuật,” rồi cố tình bắt chước giọng điệu của cô ta mà đáp:
“Chị ơi, không phải chứ~ không phải chị muốn chúng tôi chia lại cho chị đống đồ cực khổ cả ngày đội nắng đi tìm đấy chứ~?”
“Chị ơi, chị ác quá đi, chị định ăn không mấy thứ chúng tôi vất vả lắm mới có được sao~?”
Trần Tư Tư nghe xong giận tím mặt nhưng lại không tiện nổi đóa:
“Tôi đang nói chuyện với anh Cố, đâu có nói chuyện với cô, với lại tôi cũng đâu có nói là muốn lấy không!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT