Nếu có tàu ngầm, khi sóng thần ập tới, mọi người có thể chui vào đó trú tạm, ít nhất cũng không bị nước cuốn đi hay phải ngâm mình giữa biển cả mênh mông.
“Từ đây đến biển cũng còn một khoảng, nếu thật sự có sóng thần tràn vào, sức tàn phá chắc không lớn lắm… nhưng chắc chắn vẫn sẽ bị ảnh hưởng.” Thời Viễn lên tiếng, giọng đầy cân nhắc.
“Dù có hay không, chuẩn bị trước vẫn hơn.” Thời Lâm cũng gật đầu đồng tình.
“Hay là chúng ta thử tìm đội trưởng Trương xem sao, dù gì nơi này cũng gần biển, biết đâu họ có tàu ngầm hay thứ gì đó tương tự.” Cố Cẩn cũng thấy đề xuất này hợp lý. Nhân lúc trận mưa đá đã dừng, đây chính là thời điểm thích hợp để hành động.
Hôm sau, khi chắc chắn trời đã quang mây tạnh, nhóm chia làm hai đường. Cố Cẩn dẫn theo Thời Lâm và Thời Viễn đi tìm đội trưởng Trương. Còn Phù Hạ Hạ, Giang Ly và Phương Thanh Tầm thì ra ngoài tìm kiếm thêm những thứ có thể cần dùng.
Vừa bước ra đường, cảnh tượng trước mắt khiến ai nấy đều sững sờ: khắp nơi là những hố to bị mưa đá khoét xuống, nhà cửa, xe cộ, cây cối, thậm chí cả thuyền bè cũng bị tàn phá nặng nề. Cảnh tượng hoàn toàn khác biệt so với những ngày đầu họ mới đến đây.
Một vài hố lớn vẫn còn sót lại những viên mưa đá chưa tan. Giang Ly nhân lúc không có ai, lặng lẽ thu hết vào không gian của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT