Trương Thanh Minh lạnh lùng đẩy xác tên đó ra, ánh mắt dửng dưng quét qua mấy kẻ vẫn đang vây quanh mình. Mấy người kia sợ đến mức hồn vía lên mây, rối rít lùi xa vài bước.
“Lũ ngu các người! Đã nhát gan đến mức đó thì để tao tiễn các người đi gặp Diêm Vương! Một việc nhỏ thế này mà cũng không xong, tao nuôi các người bấy lâu có ích gì?!”
Lý Đỉnh giận đến sắp phát điên. Hắn ta hoàn toàn mất hết lý trí, nhe răng giận dữ nhắm vào một trong số những kẻ vừa lùi lại và bóp cò liên tiếp, cho đến khi kẻ đó gục hẳn mới chịu dừng tay, thở hồng hộc nhìn quanh như dã thú.
Lúc này, số kẻ còn dám theo hắn ta cũng chẳng còn bao nhiêu. Ngay cả bản thân hắn ta cũng hiểu rõ: cuộc chơi đã tàn, sóng lớn không thể nổi lên được nữa.
Nhưng Lý Đỉnh không cam tâm. Hắn ta không chấp nhận được việc mình âm mưu bao lâu, cuối cùng lại thất bại thảm hại như thế.
Trong cơn tuyệt vọng, hắn ta vùng lên, giật lấy khẩu súng máy từ tay một tên bên cạnh rồi điên cuồng xả đạn loạn xạ.
“Chết hết đi! Tất cả cút xuống địa ngục cho tao! Ha ha ha ha ha! Những thứ tao không có được, thì các người cũng đừng mong chạm tay tới!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT