“Nhân lúc gặp được các cậu, nể mặt lão Vương, tôi nói cho một tin tức này.”
Trương Thanh Sơn vừa nói vừa vẫy tay ra hiệu hai người lại gần. Giang Ly và Cố Cẩn đưa mắt nhìn nhau rồi bước tới.
“Gần đây trong căn cứ có thể sẽ xảy ra biến động. Hai người tốt nhất nên cẩn thận, nếu không cần thiết thì đừng ra ngoài. Tôi chỉ nói đến đây thôi, làm thế nào là tùy các cậu.”
Nói xong, anh ta nhìn cả hai thêm một lúc. Nếu không phải nể mặt lão Vương từng nhiều lần nhắc đến hai người này, có lẽ anh ta cũng chẳng buồn cảnh báo gì cả.
Giang Ly và Cố Cẩn nghe xong, không hỏi gì thêm. Cả hai chỉ lặng lẽ gật đầu, trong lòng đều hiểu rõ, lời này là vì nể tình đội trưởng Vương mà nói ra.
Sau khi chào từ biệt, Trương Thanh Sơn áp giải người vừa bị bắt rời đi. Hai người họ cũng không nấn ná thêm, tiếp tục lên đường.
Dạo quanh một vòng, họ lại quyết định đi thuyền. Ở đây, thuyền là phương tiện di chuyển chủ yếu. Gần như nơi nào trong căn cứ cũng có thể tới bằng thuyền, kể cả những nơi cần giấy tờ tạm trú, nếu không cập bến được thì chí ít cũng có thể trôi ngang qua mặt nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT