“Tôi muốn ăn cơm, nãy giờ ăn xong thấy bụng càng đói thêm.”
Vương Thanh Tầm vừa xoa bụng vừa nói.
“Tốt nhất là có chút gì cay cay thì càng tuyệt. Vị món vừa rồi ngon quá, giờ không ăn thêm gì cay cay chắc chịu không nổi.”
Phù Hạ Hạ vẫn còn đang luyến tiếc dư vị.
“Đúng đó, hải sản tươi ăn vẫn là khác biệt hẳn. Với lại cách họ nấu cũng thực sự rất ngon.”
Thời Viễn gật đầu đồng tình. Hương vị đó khác hoàn toàn so với món của chú Đinh ở căn tin căn cứ số Một – không phải chú Đinh nấu dở, mà đơn giản là hai phong cách hoàn toàn khác nhau.
Ở đây hải sản vừa đánh bắt, còn nguyên vị tươi đặc trưng, thứ mà hải sản khô dù thế nào cũng không thể có được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play