Trong lúc Giang Ly đang quan sát cô ta, Ngô Lập Tân đã đưa họ tới trước mặt người phụ nữ ấy.
“Căn cứ trưởng, đây là mấy vị khách sẽ tạm trú lại căn cứ chúng ta hôm nay.”
Nghe vậy, người phụ nữ quay sang nhìn Giang Ly và Cố Cẩn, chưa mở lời, nhưng nụ cười đã hiện rõ trên gương mặt.
“Chào mọi người, tôi là căn cứ trưởng ở đây, tên là Vương Thanh Lệ.”
Cô ta cười thân thiện: “Hôm nay tôi dẫn người ra biển, vớt được không ít hải sản tươi. Mấy người cứ nếm thử tay nghề bên tôi đi. Dù không thể so với căn cứ Tinh Hải, nhưng tôi dám chắc cũng không thua kém đâu.”
Dù tuổi đời chưa cao, nhưng nơi khóe mắt cô ta đã hằn lên vài vết chân chim sâu, có lẽ do cười nhiều mà thành. Khi Vương Thanh Lệ trò chuyện, toàn thân toát ra một sự điềm tĩnh, khiến Giang Ly cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Cảm giác này, Giang Ly từng thấy ở Ngô Lập Tân. Có lẽ, người đứng đầu thế nào thì người trong căn cứ ấy cũng mang dáng dấp tương tự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT