Lợi thế của cực nhật là tầm nhìn được mở rộng hoàn toàn. Không còn phải mò mẫm trong bóng tối, lái xe cũng dễ dàng và an toàn hơn nhiều. Chỉ có điều, muốn ngủ thì cả bọn phải dùng bịt mắt, ánh sáng trắng đêm khiến giấc ngủ không dễ dàng.
Sáng hôm sau, cả nhóm lại lên đường. Đến tầm giữa trưa, họ chính thức tiến vào dãy núi lớn. Cây cối trong rừng đã bắt đầu hồi sinh. Mấy tháng trước, do băng giá khắc nghiệt, nhiều cây đã chết, không còn một chiếc lá. Nay lạnh giá tan đi, cành non lại đâm chồi. So ra, khả năng thích nghi của thực vật quả thật mạnh mẽ hơn con người.
Suốt chặng đường băng qua núi, mọi chuyện diễn ra êm xuôi. Không gặp phải thú dữ nào, cũng chẳng có trở ngại gì.
Vì ngọn núi quá lớn, không thể đi hết trong một ngày, nên cả nhóm quyết định dừng lại nghỉ chân. Sau khi xuống xe, họ thăm dò xung quanh, xác định không có nguy hiểm rồi mới yên tâm ngồi nghỉ gần xe.
Họ ăn trưa bằng lương khô — dù đơn giản nhưng an toàn. Ở giữa rừng thế này, chẳng ai dám nhóm lửa nấu nướng, sợ mùi đồ ăn sẽ dẫn dụ thú dữ tới gần.
Mọi người đang ngồi nghỉ ngơi thì đột nhiên — “vút!” — một vật gì đó bay thẳng về phía Vương Thanh Tầm!
“Mẹ nó! Ai dám lén đánh lén ông mày vậy?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play