Mấy lời của hai người kia đầy ẩn ý, chẳng qua muốn nói cô và Phù Hạ Hạ dựa vào nhan sắc để được Cố Cẩn và ba người còn lại nuôi. Sau này bị bỏ thì cũng chẳng có bản lĩnh tự nuôi thân, đến lúc đó chỉ còn cách lấy ngoại hình ra đổi lấy miếng ăn.
Trên đời này nực cười nhất, chính là kiểu người lấy lòng dạ mình ra đo người khác.
Thấy người ta đẹp, không ra ngoài làm việc, liền mặc định là được nuôi, là sống nhờ vào nhan sắc, là loài tầm gửi vô dụng.
Nhưng họ đâu ngờ, cái mà họ tưởng là hoa tầm gửi, thật ra là loài hoa ăn thịt.
Nếu ai dám đến gần cô quá, chọc cô không vui, thì mấy bà không ngại nuốt sống người ta luôn.
“Vì sao em không cho anh mở cửa? Bọn họ nói chuyện khó nghe quá rồi đấy.”
Cố Cẩn nắm tay Giang Ly, giọng đầy ấm ức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play