Người ra tay giết người cũng lần đầu giết người, hoảng hốt cực độ. Ba tên vội vàng bỏ chạy, cửa cũng không thèm đóng. Mãi đến khi hàng xóm đối diện ngửi thấy mùi hôi thối bên ngoài mới ra xem thì phát hiện có người chết. Trời nóng như vậy, chỉ sau một ngày thi thể đã bốc mùi, trên ngực còn cắm nguyên con dao.
Câu chuyện cụ thể lan truyền ra bên ngoài là do có người không ngủ được ra ban công ngắm trăng, nghe thấy tiếng động, rồi nhìn thấy ba người lảo đảo bước ra từ tầng dưới, đi sang tòa nhà khác. Kết hợp với việc phát hiện xác chết vào hôm sau, mọi người đoán được sự việc. Các vụ cướp vào nhà giờ đã không còn hiếm, hầu hết đều do các băng nhóm thực hiện, chuyên nhắm vào những người sống một mình.
Chiều hôm đó, khoảng hơn bốn giờ, Giang Ly đang tập thể dục trong phòng khách thì nghe thấy tiếng động bên ngoài.
“Trương Thụy, mày chắc chắn bên trong chỉ có một cô gái chứ?”
“Anh cứ yên tâm, em chắc chắn. Trước đó em đã để ý rồi, cô ta ở một mình, cũng lâu rồi không ra khỏi nhà. Mấy hôm trước em còn nghe bên trong có tiếng động, chắc chắn có nhiều đồ ăn lắm.” Người trả lời là một gã đàn ông trung niên gầy gò yếu ớt, còn người hỏi là một tên cao khoảng 1m8, trông lực lưỡng, bên lông mày có một vết sẹo, cánh tay xăm trổ. Hắn tên là Lý Hổ, vốn là một tên lưu manh ở khu vực này. Sau khi trời bắt đầu nóng gay gắt, hắn để ý thấy có mấy căn hộ bỏ trống trong khu nên phá khóa rồi dọn vào ở luôn.
Loại người này vốn không có tiền, nên sau khi ăn hết đồ trong nhà thì bắt đầu nảy sinh ý định đen tối. Gã trả lời tên là Trương Thụy – trước kia từng bị Lý Hổ cướp, biết đánh không lại nên tự giác giao nộp đồ ăn, còn chủ động xin làm đàn em, vì vậy mới được Lý Hổ cho theo.
Trương Thụy sống trong khu này, từng thấy Giang Ly vài lần. Thấy cô xinh đẹp nên đặc biệt chú ý.
“Nhị Cẩu, mày nhanh tay lên coi!” – Lý Hổ đá vào chân Nhị Cẩu một cú rồi quát.
“Dạ dạ, anh yên tâm!” – Nhị Cẩu đáp lời, nhanh nhẹn lấy dụng cụ ra phá khóa. Trước đó đã điều tra kỹ nên hắn còn chuẩn bị cả găng tay nhựa để không để lại dấu vết.
Nhị Cẩu là đàn em theo Lý Hổ lâu nay, cũng là một tên du côn.
Giang Ly nghe thấy có tiếng động ngoài cửa, lặng lẽ lấy cây dùi cui điện từ trong không gian ra. Cô liếc nhìn phòng khách một cái, không thấy có gì khả nghi, liền mở ngay cánh cửa bên trong. Đứng ngoài cửa là ba người đàn ông – chắc hẳn là mấy kẻ mà trước đó cô từng nghe nói đến.