Giang Ly và Cố Cẩn nghe vậy cũng không bắn thêm. Dù trong lòng Giang Ly thấy không thể tha được, nhưng Vương Thước đã lên tiếng, họ cũng đành dừng tay.
“Phải rồi, phải rồi, bọn tôi chỉ muốn sống. Miễn là các người không giết bọn tôi, bọn tôi sẽ đưa hết vật tư... cả đàn bà nữa!!! Đúng vậy, còn nhiều đàn bà, tụi tôi sẽ đưa hết cho các người!”
Nghe đến đó, Vương Thước sầm mặt, vội vàng hỏi:
“Mấy người còn bắt cả phụ nữ? Còn bao nhiêu người ở căn cứ?”
Đám kia thấy Vương Thước phản ứng mạnh khi nhắc đến phụ nữ, tưởng cậu ta cũng là hạng háo sắc, liền tranh nhau nói:
“Căn cứ của bọn tôi còn chừng hơn chục người. Bọn tôi bắt được kha khá đàn bà, nếu anh muốn, bọn tôi sẽ đưa hết! Còn có thịt nữa, đúng rồi, có thịt! Chắc các người lâu rồi chưa ăn thịt đúng không? Tha cho bọn tôi, bọn tôi sẽ đưa các người về căn cứ!”
Nghe đến đây, Giang Ly lập tức hiểu – bọn chúng tưởng cả nhóm là dân lang bạt, không biết họ đến từ căn cứ lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play