Nói xong cậu ta cúi đầu thật sâu với nhóm Giang Ly.
“Không cần cảm ơn đâu. Chúng tôi đã đồng ý với đội trưởng Vương rồi thì chắc chắn sẽ có trách nhiệm với cậu.”
Cố Cẩn vội ngăn cậu ta cúi đầu, nhưng Vương Thước vẫn nhất quyết làm. Cậu ta hiểu rằng, dù bọn họ đồng ý giúp cậu củacậu ta, nhưng vừa rồi họ thực sự đã cứu cậu ta, sau đó hoàn toàn có thể không ra tay nữa. Không chỉ riêng cậu ta, mà rất nhiều người trong đoàn cũng là được họ cứu.
Hơn nữa, với tình hình khi đó, kể cả họ có phát hiện ra điều gì mà không lên tiếng, cũng không ai trách được, không tính là lỗi của họ.
Họ thực sự rất có trách nhiệm, rất nghiêm túc bảo vệ cậu ta. Cậu ta phải biết ơn, đồng thời càng cảm thấy cậu mình thật sự không nhìn nhầm người.
Giang Ly và mọi người thấy không cản được thì cũng để mặc cậu ta. Sau khi đứng dậy, Vương Thước quay sang hỏi Giang Ly:
“Nhưng mà, sao cô phát hiện ra họ có vấn đề vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play