“Đây là đồ của tôi, tôi việc gì phải chia. Cô cũng có đồ ăn mà, sao không mang ra chia với mọi người? Nói cho công bằng thì giúp nhau mà, đúng không?”
Giang Ly thật sự không hiểu nổi Trần Tư Tư làm sao lại có thể mặt dày nói ra mấy lời như vậy.
“Tôi ăn còn không đủ, lấy gì chia cho người khác?”
Trần Tư Tư thì cảm thấy Giang Ly đúng là keo kiệt.
“Ồ, vậy tức là cô cũng có đồ ăn, cô không muốn chia nhưng lại bắt tôi mang ra chia. Cô ích kỷ mà còn yêu cầu người khác phải rộng lượng?
Hay là cô chỉ muốn ăn đồ của tôi, lại không muốn đưa gì đổi lấy, định bắt tôi cho không cô à?”
Xem ra hôm qua nghỉ ngơi ngon quá, giờ còn có sức mà lên tiếng tranh luận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT