Phản ứng lại rất nhanh, đội trưởng Vương lập tức gọi thêm vài người nữa đến giúp dỡ hàng.
Trong lòng anh ta càng thêm muốn kéo nhóm của Cố Cẩn về căn cứ, nhưng cũng hiểu họ sẽ không gia nhập đâu. Nếu họ muốn thì lúc trước đã đồng ý rồi, chứ chẳng đợi tới bây giờ. Thế nên anh ta chỉ giữ suy nghĩ đó trong lòng, không nói ra.
Người của đội trưởng Vương nhanh chóng giúp dỡ hết lợn rừng và sói khỏi xe. Vật tư cần đổi điểm cũng được khuân xuống.
Sói vẫn có giá trị rất cao – thịt có thể ăn, dù không ngon lắm, nhưng trong thời kỳ tận thế, no bụng là tốt rồi, chẳng ai kén chọn mùi vị nữa.
Da sói còn dùng được vào nhiều việc, nhất là mùa đông – có thể may quần áo, mũ nón, v.v.
Giang Ly không rõ cụ thể đổi được bao nhiêu điểm, nên đưa thẻ căn cứ cho Cố Cẩn xử lý rồi cũng không hỏi thêm. Cô luôn cảm thấy ít tiếp xúc với người căn cứ thì vẫn tốt hơn.
Trước đó tìm được loại quả đỏ lạ, Giang Ly cũng đưa cho Cố Cẩn một túi nhỏ. Ban đầu cũng định đưa cho đội trưởng Vương, giờ tiện gặp ở đây thì khỏi phải đi thêm chuyến nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play