Trường kiếm của Mặc Hạc giận dữ cắm vào giữa hai chân hắn, chỉ kém chút nữa là đoạt mạng hắn!
Lâm Hác lúc này sợ đến tè ra quần không tự chủ được: “Vương gia tha mạng a! Đều là vương phi chủ động câu dẫn nô tài, nô mới nhìn rõ gương mặt nàng đó đã thấy ghê tởm không ăn ngon, sao lại chủ động cùng nàng hoan hảo đây?”
Hạ Lẫm Kiêu bỗng nhiên ngước mắt, ánh mắt u lãnh như lưỡi dao, còn đáng sợ hơn cả trường kiếm của Mặc Hạc, ngay lập tức dọa Lâm Hác trợn trắng mắt ngất đi.
Mọi người làm công tránh ở ngoài cửa xem náo nhiệt, khóe mắt đuôi lông mày đều là châm chọc và khinh bỉ đối với Tô Nhiễm Tịch, dường như đoán được cái chết của nàng.
Đại phu nhân vịn Tô Tương sắp tức ngất đi, đỏ mắt: “Cùng với gia, trách ta không dạy dỗ Nhiễm Nhi tốt, ai ngờ nàng lại hồ đồ như vậy!”
Phịch một tiếng.
Bà ta quỳ xuống trước Hạ Lẫm Kiêu, mạnh mẽ dập đầu hai cái, nức nở cầu xin tha thứ: “Vương gia, Nhiễm Nhi chỉ là nhất thời hồ đồ mới làm sai chuyện, cầu vương gia tha cho nàng một mạng! Có bất kỳ trừng phạt nào, ta thân làm mẹ cả nguyện ý thay nàng nhận lấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT